Tôi năm nay 45 tuổi,ămtrướcngoạitìnhvớigáitrẻtôigiờvẫnđauđớnvìcâunóicủavợthevang.tv tructiepbongda từng có một gia đình rất hạnh phúc với vợ hiền và hai đứa con ngoan. Tôi nói "từng" bởi 10 năm qua, điều đó không còn tồn tại nữa. Nếu có, ít nhất tôi vẫn là người cha tốt trong mắt hai đứa con trai nhờ vỏ bọc mà vợ tôi cố chịu đựng để tạo ra.
Tôi và vợ đến với nhau nhờ người thân mai mối. Có lẽ vì nhân duyên, từ khi gặp gỡ đến khi cưới chỉ vỏn vẹn 4 tháng. Công việc của tôi hay phải đi công trình, nhà có mẹ già và em thơ. Vợ làm công ty ở ngay gần nhà tôi, rất thuận tiện.
Hơn nữa, cô ấy sinh ra trong gia cảnh nghèo khó, từ nhỏ đã sớm vất vả đi học, đi làm, không ngại khó, không ngại khổ. Lấy được một người vợ như thế, tôi có thể yên tâm lo cho sự nghiệp của mình.
Chúng tôi lấy nhau trước vì thấy phù hợp và có cảm tình, nhưng cưới nhau rồi thì nảy sinh tình yêu. Vợ tôi hiền lành, nhanh nhẹn, đảm đang lại biết chiều lòng chồng. Không chỉ bản thân tôi, cả mẹ và em gái tôi cũng rất yêu quý cô ấy.
Hai cậu con trai lần lượt nối nhau ra đời, chủ yếu vợ tôi lo, cùng với sự hỗ trợ của hai bà nội, ngoại. Là kỹ sư xây dựng, phần lớn thời gian của tôi gắn bó với những công trình. Lúc ở gần, lúc ở xa, nhưng thời gian chia sẻ với vợ việc nhà, phụ vợ chăm con của tôi hầu như rất ít.
Dù vậy, mỗi khi tôi được về nhà, hay những kỳ nghỉ khi đợi chờ công trình mới là những tháng ngày cực kỳ vui vẻ, hạnh phúc. Nhiều khi nhìn con nhỏ thông minh, khỏe mạnh vui đùa, tôi biết ơn vợ mình rất nhiều. Sự hy sinh, vất vả của cô ấy đã xây nên một mái nhà vui vẻ và ấm cúng như vậy.
Nhưng thay vì bù đắp cho vợ, tôi lại làm một việc táng tận lương tâm, đó chính là ngoại tình. Thực ra tôi nghĩ, khi một người đã có gia đình yên ấm mà lại ngoại tình, thực chất giống như tai nạn ập đến bất ngờ khiến mình choáng váng, không kịp phản xạ mà tránh né hay chống đỡ. Để đến khi lỡ dây vào rồi lại vì sự ham muốn, ích kỷ của bản thân mà không dừng lại.
Đợt đó, sau khi từ nhà trở lại công trình, tôi thấy xuất hiện một cô gái lạ. Cô ấy là sinh viên đang nghỉ hè. Nhà cô ấy ở ngay gần công trường, nơi anh em dựng lán nghỉ. Mỗi khi rảnh rỗi, cô ấy hay ra phụ dì làm bếp, nấu cơm. Sự hồn nhiên, tươi trẻ của cô gái lập tức khiến lòng tôi xao động.
Chuyện đàn ông và đàn bà gặp nhau, có cảm tình với nhau là bình thường. Chuyện không bình thường ở đây là tôi đã có gia đình. Cả hai đều biết rõ điều đó nhưng lại không muốn từ chối những cảm xúc vừa ập đến, mặc cho tình cảm tiến triển rồi đi xa, đến mức những việc đáng lẽ không được phép xảy ra cũng xảy ra.
Tôi cố nghĩ rằng "đó là chuyện ngoài đường", sẽ vẫn là người chồng, người cha chăm lo cho vợ con, gia đình khi về nhà. Cô ấy sợ nhưng cũng giống tôi, không muốn chế ngự nỗi yêu thích trong lòng mình mà trở nên liều lĩnh.
Tôi chỉ không ngờ, bằng cách nào đó, vợ tôi lại biết chuyện này một cách nhanh chóng. Một ngày, cô ấy tìm tới tận công trường, đúng lúc nhân tình của tôi có mặt.
Vợ tôi xuất hiện và giáng một cái tát thật mạnh vào mặt cô ấy trước sự bàng hoàng của tôi và mọi người có mặt ở đó. "Không ai dạy cô biết phải tránh xa những gã đàn ông có vợ hay sao? Hoặc ít nhất hãy biết tìm tôi, xin tôi nhường chồng mình cho cô chứ?".
Tôi bất ngờ đến chết lặng, nhất thời không biết làm cách nào, chỉ có thể nói rằng: "Chuyện này là do anh. Nếu muốn, em hãy đánh anh, đừng đánh cô ấy". Tôi không hề biết rằng, những lời này mới thực sự gây sát thương cho vợ tôi. Tôi đã bênh vực nhân tình của mình trước mặt cô ấy.
Vợ nhìn tôi, thốt lên khó nhọc: "Tôi chỉ đánh cô ấy thôi vì tôi biết, anh nhìn thấy cô ấy bị đánh sẽ đau hơn chính anh bị đánh".
Hôm ấy, tôi theo vợ về nhà, quỳ xuống chân vợ nhận sai và cầu xin tha thứ. Cô ấy nói, tôi có hai lựa chọn: Một là ly hôn để tự do theo gái trẻ, hai là cùng cô ấy tạo ra vỏ bọc gia đình hạnh phúc cho các con yên bình lớn lên. Còn chuyện tha thứ cho tôi, cô ấy không làm được. Tôi đã chọn vế thứ hai.
Sau này, khi có thời gian nhìn lại mọi việc, tôi mới thấm thía sự khốn nạn của mình. Tôi đã làm khổ hai người phụ nữ, một là vợ tôi, hai là cô gái trẻ trung, xinh đẹp ấy.
Tôi không thể xóa đi vết sẹo trong tim vợ mình, dù vết thương có thể đã liền da theo năm tháng. Tôi cũng không thể bảo vệ người con gái mà trước đó, tôi đã không ngần ngại nói lời yêu, vì tôi mà chịu sỉ nhục, tủi hổ. Nếu tôi đủ bản lĩnh và tử tế, chính bản thân tôi cũng không khổ thế này.
10 năm qua, tôi vẫn là người cha tốt trong vỏ bọc có vợ mình hỗ trợ. Nhưng mối quan hệ vợ chồng là hố sâu không thể nào khỏa lấp. Đã vài lần, tôi cố tìm cách xích gần lại, mong có cơ hội để sữa chữa sai lầm, nhưng vợ tôi không đồng ý. Cô ấy nói, nếu mệt mỏi, tôi có quyền rời khỏi cuộc hôn nhân này.
Tôi nghĩ, mình xứng đáng bị trừng phạt, cũng không có quyền đòi hỏi sự bao dung từ người khác.
Hôm nay, tôi kể chuyện của mình nhân một vụ việc đánh ghen đang ồn ào trên mạng xã hội. Ai cũng có lỗi sai, nhưng còn người đàn ông trong vụ việc thì vô can hay sao?
Càng xem, tôi càng thương vợ mình. Khi người vợ đi đánh ghen, hẳn trái tim cô ấy đã hoàn toàn tan nát.
Góc "Chuyện của tôi" ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: [email protected]. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.
顶: 61647踩: 35
评论专区