当前位置:首页 >World Cup >Theo dấu chân Viettel đến lục địa đen_bóng đá số kết quả

Theo dấu chân Viettel đến lục địa đen_bóng đá số kết quả

2025-02-17 15:26:32 [La liga] 来源:Xổ số 88

Ấn tượng ban đầu

Ngày 15/5/2012,ấuchânViettelđếnlụcđịađbóng đá số kết quả Viettel chính thức công bố kinh doanh tại Mozambique với mạng viễn thông mang thương hiệu Movitel. Đây là thị trường nước ngoài thứ 5 của Viettel và là thị trường đầu tiên tạo đà để Viettel tiếp tục mở rộng sang các nước khác tại Châu Phi.

Sau 1 năm Viettel chính thức cung cấp dịch vụ tại quốc gia Châu Phi này, chúng tôi đã có dịp đến thăm thị trường này. Sau 3 lần chuyển máy bay và phải bay 2 ngày trên máy bay của hãng hàng không Kenya chúng tôi đến Maputo- thủ đô của Mozambique.

Trước khi đến Mozambique, trong đầu chúng tôi cũng như nhiều người Việt Nam luôn nghĩ đến hình ảnh Châu Phi với ngùn ngàn xa mạc khô cằn dưới cái nóng thiêu đốt. Thế nhưng, khi chúng tôi đặt chân đến Maputo có thời tiết man mát dễ chịu.

Đoàn chúng tôi được anh em Movitel tiếp đón và được chiêu đãi bữa cơm trưa với các món ăn đơn giản nấu theo món ăn của người Việt canh cải thịt kho làm cho cả đoàn chúng tôi lại sức sau hai ngày mệt mỏi và hãi hùng với thứ mùi vị của bữa ăn là bánh ngô của hãng hàng không Kenya. Nếu như ở Việt Nam tồm hùm là thứ xa xỉ thì ở Mozambique đây là thứ thực phẩm bình dân. Mấy anh em Movitel nói với chúng tôi rằng có những anh em còn mua làm ruốc gửi về Việt Nam.

Sau bữa trưa chúng tôi tranh thủ dạo bộ trên những con phố của Maputo. Maputo được kiến trúc không có nhiều nhà cao tầng và các tòa nhà này mang dáng vẻ cũ kỹ. Đường phố giữa thủ đô nhưng nhiều con đường ngập ngụa rác. Hai bên đường là các nhà nhỏ sơn đỏ chóe bởi thương hiệu Cocacola và hãng di động Vodacom.

Mozambique phân biệt giầu nghèo khá rõ. Những khu vực đẹp giáp biển là của những người giầu, nó mang dáng dấp của thành phố Châu Âu hiện đại. Còn phần lớn là khu người nghèo vẫn ở trong nhà ổ chuột.

Trên đường phố Maputo, nhiều nơi vẫn bày bán những bánh xà phòng 72 giống như ở Việt Nam thời bao cấp. Thỉnh thoảng chúng tôi lại bắt gặp những sạp hàng bán linh kiện điện thoại cũ đủ loại nhưng chủ yếu là những dòng máy rẻ tiền.

Chúng tôi đến thăm con đường mang tên Hồ Chí Minh tại Thủ đô Moputo. Con đường khá tô rộng dẫn đến tượng đài của vị tướng- một biểu tượng của giải phóng dân tộc Mozambique. Trong cuộc trò chuyện khá tình cờ với người dân địa phương đi qua con đường này. Ông nói là biết đến Việt Nam và ông Hồ Chí Minh qua trang sách mà ông được học ở trường. Đây là người anh hùng giải phóng dân tộc của Việt Nam thoát khỏi áp bức của thực dân. Ông còn biết đến Việt Nam đã thắng Mỹ. Hình ảnh một Việt Nam xa xôi đối với một người dân Mozambique chỉ có vậy thôi.

Ở nơi cho những người vượt qua gian khổ, thử thách

Chúng tôi được bố trí đi Gaza một huyện nghèo của Mozambiqe cách thủ đô 600 km. 5h sáng chúng tôi dậy sớm và vội vã đến siêu thị trong thành phố. Ở đây chúng tôi phải mua bánh mỳ, thịt hộp và nước uống để cho quãng hành trình dài. Một đặc điểm của Châu Phi không có nền kinh tế vỉa hè như Việt Nam. 600 km đến Gaza không có lấy một hàng ăn nên chung tôi buộc phải ngồi trên xe ăn sáng và mỗi người được chia xuất bánh mỳ và đồ ăn trên xe cho dọc chuyến hành trình.

Trên đường đi chúng tôi ghé thăm các chi nhánh của Movitel và nhân tiện gửi các món quà từ Việt Nam là mắm tép, mỳ tôm, ruốc thịt cho anh em người Việt ở các chi nhánh huyện.

Chúng tôi ghé thăm chi nhánh huyện trên đường đến Gaza. Tiếp chúng tôi Đào Xuân Dậu, Trưởng trung tâm Huyện mừng lắm. Quà cho chi nhánh là mấy lọ thịt kho mắm tép và gói ruốc được chuẩn bị từ Hà Nội nhưng là trở thành vật quý ở nơi xa xôi này. Dậu nói đã sang Mozambique được 6 tháng và đã quen với cuộc sống ở đây. Quê Hà Nội, làm Viettel  4 năm nhưng chưa bao giờ Dậu có thời gian ở với vợ chọn vẹn 1 tháng. Trước khi sang thị trường Mozambique, Dậu làm ở chi nhánh Viettel Thanh Hóa. “Khó khăn nhất là tháng đầu tiên mới sang chưa quen với lối sống và văn hóa nơi đây và chưa nguôi ngoai nỗi nhớ nhà. Mỗi huyện chỉ có một người Việt Nam quản lý các nhân viên và cộng tác viên người Mozambique. Ở đây có một mình nên bọn em phải tự đi chợ nấu cơm, giặt giũ. Công việc cứ quấn theo hàng ngày nên giờ cũng đã quen với cuộc sống nơi đây” Dậu nói.

Trong câu chuyện với chúng tôi Dậu kể rằng cách thức dùng dịch vụ của người Mozambique rất khác lạ. Họ gần như không nhớ số điện thoại của mình và cũng chẳng quan niệm số đẹp số xấu như ở Việt Nam. Nếu như ở Việt Nam để nhấc cuộc điện thoại lên thì đã tính toán nói bao nhiều phút đến khỏi tốn tiền thì người Mozambeque lại rất phóng khoáng. Họ có thể mua một thẻ cào và sẵn sàng gọi cho đến khi hết tiền trong tài khoản.

(责任编辑:World Cup)

    推荐文章
    热点阅读