发布时间:2025-01-12 08:39:48 来源:Xổ số 88 作者:Thể thao
Ngủ trưa một giờ tại khách sạn với phụ nữ khác lạ giá bao nhiêu(?ốngủtrưavớingườilạket qua vdqg y!). 300nghìn, tiền phòng người phụ nữ trả. Giá rẻ đến bất ngờ… Chuyện chỉ có ở côngviên Hòa Bình, đoạn giữa đường Hùng Vương và Sư Vạn Hạnh nối dài, quận 5,TP.HCM.
Ngủ trưa giá 300 nghìn đồng
Chuyện này không mới, địa điểm này cũng không mới, phương thức tác nghiệp cũngkhông mới nốt.
Trưa một ngày giữa tháng 2, điều khiển xe gắn máy chạy lang thang qua trung tâmngủ trưa của Sài Gòn. Vừa qua ngã tư Trần Nhân Tôn - Hùng Vương, đoạn gần đếncông viên Hòa Bình, giảm ga cho xe chạy chậm, lập tức có ai đó từ phía sau bănglên: "Đi ngủ trưa không anh?", giọng thỏ thẻ.
Giật mình nhìn lại, người cất tiếng rủ đi ngủ trưa kín mít trong bộ đồ, khuônmặt bịt khẩu trang kín mít, đeo kính râm. Áng chừng tuổi đã gần 40. Tôi khôngđáp, cứ im im như thế chạy thẳng. Người phụ nữ ấy đuổi theo một đoạn, vừa chạyvừa réo: "Đi cho vui đi anh. Đi với em em tính giá rẻ cho. Trưa nắng gắt như thếnày, anh chạy ngoài đường làm gì cho mệt". Mặc, người réo cứ réo, người chạy cứchạy.
2 ngày sau, cũng đoạn đường trên. Lần này, đã có kinh nghiệm nên không có gì làquá sợ hãi với người phụ nữ mặc bộ áo dài cách điệu màu hồng, chạy xe Attila màuđen trờ đến. "Đi chơi xíu không anh?". "Giá làm sao em?", tôi hỏi. "Dạ, 300 ngànmột giờ. Tiền phòng em bao. Anh đi mở hàng giúp em đi", người phụ nữ đáp. Ngườiphụ nữ ấy áng chừng cũng không già hơn người phụ nữ 2 hôm trước rủ tôi là baonhiêu. Nhưng do công việc, chặc lưỡi đi đại.
Bãi đáp là một khách sạn nhỏ trên đường Sư Vạn Hạnh, người phụ nữ lên trước, tôilíu ríu lên sau, chắc mặt đã đỏ bầm hơn mận chín. Người phụ nữ ấy gọi nhân viêntiếp tân là cháu, xưng là cô. Nghe đến đây là… rất hoảng.
Vào phòng, người phụ nữ tháo khẩu trang, khuôn mặt nói xin lỗi với bạn đọc, chánđến tận chân tóc.
"Em tên là Hồng, anh tên là gì?". "Thì em cho anh đại cái tên nào cũng được",tôi đáp không hề hào hứng. "Ứ, người ta hỏi đàng hoàng mà. Nhưng, anh khôngthích nói thì thôi. Bây giờ là 2 giờ, anh được đến 3 giờ chiều. Muốn tranh thủthì tranh thủ đi", người phụ nữ tên Hồng tiếp lời.
"Người mệt mệt, chạy xe dưới nắng nãy giờ hết cả hứng thú. Ngồi nói chuyện chovui thôi, nha em", tôi thoái thác. "Nói chuyện cho vui nhưng vẫn phải trả tiềnđầy đủ cho em đó", Hồng nũng nịu rất kinh. "Đó là chuyện em không cần phảinhắc", tôi tỏ ra hồn nhiên.
Hồng mở tủ lạnh, lấy 4 lon bia 333 đặt lên bàn, tự nhiên khui bia, xé bịch khôbò ngồi ăn uống tỉnh bơ. "Anh nói chuyện xong, thanh toán cho em phần bia nàyluôn, nhé", Hồng nói. Tôi gật đầu…
Hồng kể, cô ở trọ gần kênh Tàu Hủ, quận 8. Trưa mướn xe chạy rảo rảo quanh khucông viên Hòa Bình kiếm khách. Hồng chạy từ trưa cho đến khuya thì trả xe, vềlại nhà trọ. Tiền mướn xe là 200 nghìn/ngày, tiền xăng tự đổ.
Rồi nói thêm chuyện giá cả phòng trọ, cuộc sống khó khăn. Chuyện trước đây từngphục vụ ở quán X, quán Y, cơ sở X… rồi có tuổi, bị dạt ra đường kiếm sống.Chuyện của Hồng nghe từa tựa những câu chuyện khác mà tôi đã từng nghe, tin haykhông gì cũng chẳng ảnh hưởng đến ai.
Khách của Hồng toàn là những người đàn ông lớn tuổi, trên dưới 60 hay làm nghềlao động chân tay. Hôm nào trúng mánh, giấu vợ xách xe chạy ra công viên HòaBình, giải sầu độ 1 giờ xong vội vã tiếp tục công việc. Những người phụ nữ rảoxe tìm khách như Hồng tại công viên này đều có số tuổi trên dưới 40. Trẻ hơn mộtchút cũng đã 35, nhan sắc thì thôi, tùy ai thấy xấu đẹp, không cần phải tả đến.
Đang tào lao thì Hồng nói rất gãy gọn: "Hết giờ, em đi tiếp đây. Tiền phòng emtrả, tiền bia anh trả". Hồng chìa tay nhận 300 nghìn từ tay tôi. Phí cho 4 lonbia 333, 2 bịch khô bò là gần 100 nghìn.
Trước khi chia tay, Hồng còn cho tôi số điện thoại, nhờ tôi là nếu ai đó có nhucầu ngủ trưa tính phí, thì giới thiệu số điện thoại của Hồng cho họ.
Kiếm khách tại chỗ và... |
相关文章
随便看看