Xổ số 88Xổ số 88

Truyện Chưa Kịp Công Khai Đã Ly Hôn_kết quả giải bóng đá việt nam

Đồng hồ hình con nai trang trí ở trên mặt tường,ệnChưaKịpCôngKhaiĐãLyHôkết quả giải bóng đá việt nam kim ngắn chỉ về phía số "11". Một bàn thức ăn đẹp đẽ, tinh tế đều lạnh ngắt, cơm Tây trên bàn trừ bỏ hoa hồng cùng ngọn nến, còn một người đang nằm úp sấp. Mái tóc mềm mại của người nọ gục xuống bàn, mặt mày thanh tú, áo ngủ tơ tằm rộng thùng thình, màu áo ngủ màu xanh thẫm làm nổi bậc làn da đặc biệt trắng của cậu, hai cái đùi trắng lại thẳng, che dấu dưới khăn trải bàn.

Kha Tây Ninh lười biếng ngáp, chậm rãi từ trên bàn cơm đứng lên mắt nhìn đồng hồ treo tường đối diện, mày khẽ nhăn lại. Đã trễ thế này mà Nghiêm Tự còn chưa trở về, sợ thật sự đã quên mất hôm nay là ngày kỷ niệm kết hôn.

Cậu định đứng lên, nhưng vừa rồi ngủ say, dép lê không biết đá đi nơi nào, nhìn một vòng không thấy, cuối cùng vẫn là từ bàn ăn không tình nguyện mò đến dép lê vải bông tình nhân. Đôi dép lê này mua hồi năm ngoái, một đôi màu xanh da trời, một đôi đen trắng, Nghiêm Tự không quá thích dép lê đáng yêu, thế nhưng đại ảnh đế hai năm nay công tác bận rộn, rất ít khi mang đi.

Kha Tây Ninh đi đến cửa sổ sát đất phía trước nhìn ra ngoài. Trong tiểu khu, đại bộ phận hộ gia đình đều đã tắt đèn, chỉ có mấy hộ vẫn sáng, tựa như những ngôi sao ít ỏi còn lại không bị đám sương mù dày đặc che khuất.

— Ding.

Di động vang lên thông báo, Kha Tây Ninh lập tức mò vào túi áo ngủ, mở ra liền thấy thất vọng phát hiện là dự báo thời tiết tri kỷ nhắc nhở sắp có mưa giông.

Rạng sáng sẽ có một hồi mưa to, vẫn là mưa sa gió giật, còn cộng thêm Thiên Lôi điện mẫu. Nhắc mới nhớ, nhìn ra bên ngoài tia chớp cùng nhau bùm bùm, còn rất hù người.

Kha Tây Ninh nhún vai, chủ động bấm số người nọ. Âm thanh vang lên mấy lần, cuối cùng bị trợ lý của hắn nhấc máy.

Trợ lý vừa nghe thì biết là Kha Tây Ninh. Sợ bị người xung quanh nghe được, vội vàng bưng di động hạ giọng nói: "Bạn diễn của lão đại vẫn liên tục bị NG, đêm nay lão đại lại diễn cùng, anh có cái gì muốn tôi chuyển lời sao?"

Kha Tây Ninh vui mừng mà nghĩ, vậy hẳn là không phải hắn quên ngày, mà là đại ảnh đế thật sự bận quá không thể phân thân, nên ngay cả thời gian nhắn tin chúc mừng đều không có.

"Không có việc gì." Kha Tây Ninh đem bức màn khép lại, lần nữa ngồi vào bàn cơm Tây, một hơi một hơi mà ăn luôn những món lạnh ngắt, chậm rãi mà nói rằng, "Cậu nói với lão Đại cậu, một lát nữa có mưa giông, thời điểm này đi ra ngoài rất nguy hiểm, bảo anh ấy nói với đạo diễn một câu, sớm kết thúc công việc đi."

Nếu là diễn viên nhỏ tầm thường mà nêu yêu cầu với đạo diễn, gặp đạo diễn tính tình không tốt lắm, chờ đợi diễn viên... không bị đạo diễn đá thì chính là số kiếp bị nghe chửi. Ở giới giải trí cần phải có chút địa vị thì lời nói ra sẽ không giống nhau, đạo diễn sẽ e ngại mặt mũi đối phương mà nghe vài câu.

Trợ lý liên thanh nói vài câu "Được được", Kha Tây Ninh nghe được đầu kia có người gọi cậu ta, trợ lý liền vội vội vàng vàng cúp điện thoại.

Đối diện truyền đến tín hiệu dồn dập báo máy bận, Kha Tây Ninh nhìn thật sâu vào màn hình, liền tiếp tục đem tinh lực phóng tới thức ăn trên bàn.

Đồ ăn trên bàn đều là do cậu làm, cho dù đã nguội lạnh, cậu cũng không nỡ đổ đi. Nhưng là trên thế gian mọi chuyện đều không như ý. Kha Tây Ninh vốn không thường xuyên nấu đồ ăn, tay nghề cùng lắm là lấp đầy bụng, một bàn thức ăn này đều là gối thêu hoa, nhìn không tồi, thực ra là giống nhau, món này không ngọt, thì chính là món kia quá mặn, nếm vài miếng rồi chính bản thân cậu liền không thể chịu được, bưng chén đĩa lên đem toàn bộ cơm thừa canh cặn ném vào trong thùng rác.

Dòng nước ào ào chảy xuôi xuống dưới làm trôi đi những bát đũa đang bẩn. Kha Tây Ninh một bên rửa chén một bên nghĩ, may mắn Nghiêm Tự đang công việc cho nên không trở về, nếu không sẽ bị soi mói đây là thức ăn cho người sao, còn không chừng muốn ngộ độc hắn.

Không, Kha Tây Ninh lắc lắc đầu, Nghiêm Tự chưa bao giờ biểu lộ ra ngoài.

Trong lòng hắn cảm thấy khó ăn, cũng sẽ không rên một tiếng mà nuốt xuống.

Kha Tây Ninh càng nghĩ càng vui, ngay cả rửa chén bát bẩn khổ cực như thế nhưng cậu vẫn làm vui đến quên cả trời đất, còn ngâm nga hát. Bát đĩa còn chưa rửa xong, điện thoại lại vang lên.

Kha Tây Ninh đem tay phải hướng khăn mặt tùy ý lau hai cái, bối rối mà lấy điện thoại di động từ tron túi quần ra nghe.

"Tây Tây." Đối phương cười hì hì nói.

Nick name này cùng cùng ngữ khí, vừa nghe liền biết không phải Nghiêm Tự.

Kha Tây Ninh đem đầu nghiêng thành một trăm năm mươi độ, làm bả vai nâng lên, dùng bả vai cùng đầu kẹp lấy di động, trên tay vẫn không ngừng rửa bát.

"Lam Vũ?" Kha Tây Ninh nhướng mày, hỏi, "Cậu làm sao lại gọi tới đây?"

"Chỉ cho Nghiêm Tự nhà cậu gọi tới, không cho phép tôi gọi có phải không?" Lam Vũ thoáng có chút ăn dấm, nói đến chua chua.

赞(797)
未经允许不得转载:>Xổ số 88 » Truyện Chưa Kịp Công Khai Đã Ly Hôn_kết quả giải bóng đá việt nam