Truyện Bỉ Ngạn Hữu Yêu_kết quả bóng đá tây

 人参与 | 时间:2025-01-10 06:32:16
Một gian nhà tranh tàn tạ,ệnBỉNgạnHữuYêkết quả bóng đá tây một giường gỗ cũ kỹ không chịu nổi sức nặng, một ngọn đèn dầu chập chờn ánh lửa u tối, một tấm bài vị có viết “Vong phuVõ Đại Lang” được thờ cúng trên giá gỗ cũ nát.

Vốn dĩ nên là một ngôi nhà tranh không khí trầm lặng lại tràn ngập tiếng rên rỉ làm người ta mặt đỏ tim đập.

Bên ngoài trướng hồng âm trầm khủng bố, bên trong trướng hồng cảnh xuân vô hạn.

Nam tử mặt như quan ngọc, thần thái phong lưu, bờ môi đỏ sẫm khẽ nhếch, khàn khàn gọi tên nữ tử,“Kim Liên……”

Nữ tử thân thể thướt tha, da thịt hơn tuyết, lại lúc ý loạn tình mê gọi tên một người đàn ông khác,“Võ Tòng……”

Thân thể nam tử phong lưu cứng đờ, trong mắt toát ra sát ý. Vươn tay xoa cần cổ tinh tế của nữ tử, giống như âu yếm tấc tấc buộc chặt.

Đúng lúc này, một nam tử tuấn lãng lưng hùm vai gấu im lặng lẻn vào nhàtranh, đứng ở ngoài trướng hồng, cầm trong tay một thanh đại đao lưỡixanh, phẫn nộ quát:“Gian phu dâm phụ!” Theo tiếng gầm kia, thanh đại đao tuấn lãng nam tử cầm trong tay chém một nhát về phía trước, đâm chếtmột đôi nam nữ trong trướng hồng!

Trong nháy mắt thanh đại đao kia đâm vào cơ thể , Khổng Tử Viết kêu thảmthiết một tiếng bừng tỉnh từ trong mộng. Tay cô ôm ngực, thân thể trêngiường dựng bắn lên. Cô vội cúi đầu xuống, sau khi xác định chỗ ngựckhông hề có vết thương đao đủ để chết người, mới thở phào nhẹ nhõm, ngãvật ra sau, giống như vật thể rơi tự do ngã xuống chiếc giường đơn xanhbiển, sau đó vẫn không nhúc nhích nhìn trần nhà, nằm ngay đơ.

Sau một lúc lâu, Khổng Tử Viết vươn ngón tay không hề mềm mại ra, lần mò tủ đầu giường một lát, nắm lấy một tấm gương quà tặng một mặt in dòng chữcủa một tiệm ảnh áo cưới nào đó, để gần trước mặt mình soi soi. Cho dùthị lực cô không tốt, còn có chuẩn bị tâm lý đầy đủ, nhưng vẫn bị tônvinh của bản thân dọa tới mức cứng cả người, không nhịn được khẽ thanthở nói:“Trong mộng là Phan Kim Liên, sự thật lại là bà lão Vương. Thậtlà xấu …… đủ cá tính!” Nói xong, bản thân nhếch mép nở nụ cười.

Dùng lời của ông Khổng mà nói, Khổng Tử Viết sở dĩ có bộ dạng như thế, đó tuyệt đối là nghi kịch lịch sử chưa có lời giải!

Ôi…… Cũng không biết cha Khổng và mẹ Khổng xuất hiện vấn đề chỗ nào trongquá trình chế tạo, lại mang thai Khổng Tử Viết thành bộ dạng cực phẩmtàn thứ phẩm người thần cùng vứt bỏ này. Vì thế, Khổng Tử Viết từng rấtngây thơ còn hỏi cha, lúc Thượng Đế đang tạo người, có phải một cước dẫm lên mặt của cô rồi hay không?

Thật là…… Một lời khó nói hết mà!

Da mặt Khổng Tử Viết giống như lớp vỏ mặt trăng, gồ ghề nhăn nhăn nhúm nhúm. Ông Khổng nói:“Đó là bởi vì lúc mẹ nó mang thai Tử Viết, đặc biệt thích gặm lê đông lạnh.”

Mắt Khổng Tử Viết là tiêu chuẩn vô cùng của hình tam giác, thoạt nhìn muốnbao nhiêu dâm loạn thì có bấy nhiêu dâm loạn. Ông Khổng nói:“Đó là bởivì trước lúc mẹ nó sắp sinh, bị một con chuột đột nhiên chạy tới dọacho.”

Hình dạng miệng Khổng Tử Viết ngược lại hoàn mỹ không thể soi mói, hoàn toàn có tư cách làm khuôn môi. Vô cùng bất hạnh là, tám ngày trước, một tiasấm sét đánh xuống, bổ bờ môi mê người của cô thành miệng thỏ ba múi!Cha Khổng nói:“Cô nương à, cái này chẳng trách người khác, là con đứngvị trí không đúng!”

Phải nói người này xui xẻo, đánh rắm cũng có thể làm nứt hậu môn của chính mình.

Kỳ thật, bản thân Khổng Tử Viết cũng rất buồn bực. Nhưng, việc cũ xảy ratrên người cô thật sự rất đặc biệt, thường thường vượt quá tưởng tượngcủa loài người, ngược lại khiến cô dưỡng thành tính cách “tương đối bình tĩnh” . Cô đã sờ mò lăn đánh vượt qua hai mươi năm năm tuổi đầu trongcái xã hội này, túm lại, có thể khái quát là – có kinh hãi nhưng khôngnguy hiểm.

Ví dụ: lúc nhỏ, cô từng bị bọn buôn người lừa bán đến vùng núi xa xôi hẻolánh, xung hỉ cho con trai bị bệnh của Trương gia. Kết quả, Khổng TửViết vừa lộ mặt, cậu con trai bị bệnh nhà họ Trương sợ tới mức hai mắttrợn trừng, hai chân giãy dụa, đi đời nhà ma.

Bọn buôn người cau mày, lại bán Khổng Tử Viết cho Vương lão thái thái làmcon gái nuôi. Kết quả, Vương lão thái thái nửa đêm đứng lên uống nước,vừa hay nhìn thấy Khổng Tử Viết chảy máu mũi, sợ tới mức hít một ngụmkhí lạnh, một cục đờm nghẹn trong cổ họng, đang sống nghẹn chết!

Cứ như vậy, bọn buôn người nhiều lần trằn trọc lại đưa Khổng Tử Viết vềđến cửa nhà họ Khổng, cũng dặn dò cô nhiều lần, về sau lúc không có việc gì, đừng một mình đi ra chơi, tạo cho công việc của bọn họ những phiền toái không cần thiết !

Khổng Tử Viết quấn quít lấy bọn buôn người mua cho cô một cây kem cuộn trứng , mới hài lòng vẫy tay tạm biệt cùng bọn buôn người.

Kỳ thật, Khổng Tử Viết cũng không phải toàn thân trên dưới không có chỗnào xinh đẹp. Cô thuộc loại loại hình đằng sau quyến rũ thiên quân vạnmã, phía trước hù chết trăm vạn hùng binh. Dáng người kia, thật là đượckhông còn lời gì để nói. Rất nhiều tiệm ảnh tìm cô chụp bản mẫu tả chân. Đương nhiên, cuối cùng tất cả thành phẩm ra ảnh, đều đã được PS. Không phải người khác lấy trộm thân thể của cô, mà là cô đội gương mặt củangười khác.

Còn chưa nói, cô thật sự có một lần cơ hội lộ mặt trên tạp chí. Làm chongười ta khá buồn bực là, đó là một quyển tạp chí vô lương, chuyên mônviết một số chuyện ma quỷ dụ dỗ. Về phần tiêu đề đặc tả phần mặt KhổngTử Viết của bài xuất bản kia, thì càng làm người ta khó chịu ! Bởi vìtiêu đề kia viết là –“Quỷ ở bên cạnh bạn”!

Nhớ tới quá khứ, Khổng Tử Viết dùng cái mũi hừ hừ hai tiếng, sau đó tiếptục cầm chiếc gương quà tặng soi trái soi phải, cuối cùng lấy tâm tìnhba phần rối rắm bảy phần chế nhạo, tự mình tổng kết nói:“Quả nhiên cócảm giác hơn so với xem phim kinh dị!” Theo tiếng than thở của Khổng TửViết, cái miệng thỏ bị sét bổ ra làm ba múi lại nhếch lên hết sức khôihài.

Chuyện là thế này, tám ngày trước cô bị sét đánh trúng, chẳng những bổ bờ môihoàn mỹ cô lấy làm kiêu ngạo nhất thành miệng thỏ ba múi, còn khiến côthần kinh rối loạn, liên tiếp tám ngày, mỗi lần sau khi đi vào giấc ngủ, đều mơ những giấc mộng kỳ quái không hề lô gíc.

Từng giấc mộng đều rõ ràng như tạc, dường như đã từng thực sự xảy ra trênngười cô; mỗi giấc mộng đều hoàn toàn khác nhau, bất kể là thời gian hay nhân vật, lịch sử hay là bối cảnh đều không có một chút liên kết nào;từng nhân vật chính trong mộng đều mang chuyện xưa của bản thân kể rõyêu hận tình thù của chính mình trong giấc mộng của Khổng Tử Viết. Tấtcả những thứ này dường như là bức họa lịch sử không cùng thời kỳ, cuốicùng, chỉ thu lại ghi chép một cái nháy mắt yêu hận tột cùng kia !

Hôm kia, cô mơ mình mặc hồng y, dung nhan mỹ lệ, môi cười, đã quyến rũxinh đẹp lại diễm lệ đường hoàng, thậm chí……còn có một chút thê lươngkhông cách nào hình dung .

Trong bóng đêm, một nam tử khí phách cưỡi chiến mã lớn tiếng xướng :“Lực bạtsơn hề khí cái thế, thời bất lợi hề chuy bất thệ. Chuy bất thệ hề khảnại hà, ngu hề ngu hề nại nhược hà……”

Trong mộng, cô nhìn thấy mình thâm tình nhìn nam tử khí phách cách đó khôngxa, dường như đã yêu say đắm cả đời. Trong hốc mắt cô chứa đựng nước mắt không nỡ, khóe môi lại dấy lên một nét cười khiến người ta si mê. Sợitóc khẽ vuốt, hồng y chợt tung lên, trường kiếm trong tay bay múa, vạchra đường máu đỏ tươi ấm nóng nơi cần cổ!

Cô đã…… tự vẫn !

Khổng Tử Viết còn nhớ rõ, khi cô bừng tỉnh từ trong mộng, ôm chặt cổ mình!Trong lúc thở dốc, cô dường như còn có thể cảm giác được nỗi sợ hãi máudâng lên, cô dường như còn có thể nghe thấy tiếng hát vang bi hùng củanam tử khí phách, cùng với kia một tiếng kêu đau triệt tâm phế, một lầnlại một lần gọi tên nữ tử đã tự vẫn —- Ngu Cơ.

Khổng Tử Viết đối với câu chuyện xưa “Bá Vương biệt Cơ” này quả thực là nghenhiều nên thuộc, cho nên tùy miệng bình luận tặng cho Ngu Cơ hai chữ,“Đồ điên!”

Hôm qua, Khổng Tử Viết mơ thấy thời kỳ chiến tranh loạn lạc, hình như làthời kỳ Dân Quốc. Một người đàn ông vì bảo vệ người phụ nữ yêu dấu thoát khỏi cảnh nguy hiểm, người trúng hai súng! Lại không nghĩ, người phụnữ kia lại trong lúc anh ta suy yếu, độc ác đâm anh ta một đao!

Người đàn ông chết không nhắm mắt, hỏi:“Vì sao?”

Người phụ nữ âm trầm cười, đáp:“Tôi mới là Hắc Đào!”

Sau khi Khổng Tử Viết tỉnh lại, vừa nghiến răng nghiến lợi mắng “Khốn! Vôgian đạo!”, vừa đi sờ thắt lưng sau, dường như nơi đó còn cắm một thanhchủy thủ tẩm độc.

Hôm nay, cô lại mơ thấy hiện trường yêu đương vụng trộm của Phan Kim Liênvà Tây Môn Khánh. Đây vốn là một cảnh tượng vô cùng hương diễm, lại lấy bi kịch làm kết thúc. Phan Kim Liên yêu Võ Tòng, chẳng những không cóđược đáp lại của Võ Tòng, ngược lại chết vào tay Võ Tòng. Ôi giấc mộngkỳ quái liên tiếp tám ngày, tuy rằng hoang đường, nhưng làm cho Khổng Tử Viết cảm động lây.

Khổng Tử Viết bắt đầu hoài nghi, cô có phải bị sét đánh tổn thương dây thầnkinh nào đó rồi hay không, làm cho cô tự ngược cuồng ở trong mộng, mỗilần yêu một người, đều sẽ bị chết vô cùng thảm thiết?!

Trong mộng của Khổng Tử Viết, cho dù cô là nam hay nữ, đều trốn không đượcvận mệnh “vì yêu mà chết”! Thật là…… quá không thể nào nói nổi ! Phảinói, giết chết người khác ở trong mộng, đó mới là chuyện vui sướng nhất!

Giấc mộng kỳ quái tám ngày, khiến Khổng Tử Viết tức giận bất bình, nhưng cô vừa nghĩ lại, trong lòng cũng liền cân bằng .

Bình thường, cô luôn dùng khuôn mặt này của mình đi hành hạ ánh mắt củangười khác, độc hại tâm hồn của người ta, cũng từng trong lúc cố tình vô ý hủy hoại thần kinh không ít người, lại thêm trong lúc đột nhiên quayđầu đã dọa chết vài người có trái tim không đủ dũng cảm . Cái gọi lànhân quả báo ứng, có lẽ chính là ý này đây.

Xem ra, ông trời vẫn còn công bằng lắm.

Sau khi bị giấc mộng kỳ quái tràn ngập mùi vị hương diễm dọa tỉnh lại,Khổng Tử Viết không lòng dạ nào ngủ nghê nữa, đặt tấm gương quà tặngxuống, lười biếng khẽ nhìn lướt qua đồng hồ báo thức, mắt thấy sắp đến19h, cô lúc này mới chậm rì rì đứng lên, trang điểm ăn mắc cho mình mộtphen, chuẩn bị ra ngoài làm việc.

Công việc của Khổng Tử Viết cũng không phải dân công sở 9 giờ sáng đi làm 5giờ chiều tan ca, mà là…… cái gì kiếm được tiền thì cô làm cái đó.

Hai tháng trước, cô là nòng cốt của đội khóc tang. Công việc này không cầnkỹ thuật gì, chính là nhà ai có người nào chết, cô thay chủ thuê đikhóc. Khóc một hồi cho 300 đồng, cũng coi như lao động tốn sức. Có đôikhi gặp được “ngày lành”, cô một ngày có thể khóc cho 5,6 nhà, kiếm sạch một lúc 1500 đồng cũng không thành vấn đề!

Đáng tiếc là không thể làm công việc này thời gian dài. Một là tổn thươngmắt và cổ họng, hai là Khổng Tử Viết vừa gào khóc, luôn dọa gà bay chósủa, làm hại chủ thuê cho rằng người trong quan tài kia muốn vùng dậy,vội run rẩy đuổi Khổng Tử Viết đi.

Một tháng trước, Khổng Tử Viết lại trở thành người mẫu cơ thể của trườngnghệ thuật. Kết quả, những bạn nam vẽ bóng lưng của Khổng Tử Viết hếtthảy ngồi không vững, từng chuyến tranh nhau vào trong toilet. Những nam đồng học vẽ mặt trước của Khổng Tử Viết, buổi tối đều mơ ác mộng, ngãbệnh. Giáo viên không có cách nào, đành phải sa thải Khổng Tử Viết.

Nửa tháng trước, Khổng Tử Viết trong lúc vô tình biết được rau thơm sắptăng giá, cô liền tìm một chiếc xe vận tải, đến nông thôn thu mua khôngít rau thơm để bán buôn. Sau khi kiếm được một món tiền, lập tức ẩn lui, không cho bất cứ kẻ nào cơ hội chèn ép!

Tám ngày trước, cô thông qua kiên trì không ngừng nỗ lực, rốt cục đã lấyđược quyền đại lý khu vực J của ‘áo mưa’ XO. Tuy rằng vừa mới bắt đầuông chủ của ‘áo mưa’ XO không muốn cho cô quyền đại lý khu vực J,nhưng, Khổng Tử Viết dứt khoát chặn ở cửa khách sạn ông ta ở, mặc chogió lớn gào thét, mưa sa gió giật, quyết không đi!

Cuối cùng, ông trời không phụ lòng người. Cùng lúc sấm sét bổ cô thành miệng ba múi, cô cũng cảm động được ông chủ bằng tinh thần cố chấp (kỳ thậtlà đã hù dọa ông ta), rốt cục thành công lấy được quyền đại lý khu vựcJ!

Vì thế, Khổng Tử Viết hưng phấn không thôi.

Thử nghĩ xem, hiện tại đầu cơ trục lợi dược phẩm, trên cơ bản đều là ở đầucơ trục lợi thực phẩm bảo vệ sức khoẻ. Loại này ăn không chết người,cũng không trị được bệnh. Nếu có bệnh nhân thực sự hướng về phía khẩuhiệu quảng cáo đến mua thuốc, vậy tuyệt đối trì hoãn thời gian cầu chữabệnh của bệnh nhân, cũng chẳng khác gì hại người! Đầu cơ trục lợi thựcphẩm à, ngược lại rất dễ hại chết người. Dù sao, ai cũng không biết được bên trong thực phẩm kia có tăng thêm thứ gì có hại với thân thể haykhông. Nghĩ tới nghĩ lui, cứ đầu cơ trục lợi áo mưa là hay! Cho dù ngoài ý muốn, cũng không có gì ghê gớm, cùng lắm lại tạo ra một sinh mệnhtươi sống, tiếp tục vì sự nghiệp khoa học chủ nghĩa xã hội góp một phầncông sức! Thật là…… công đức vô lượng, công đức vô lượng mà!

Khổng Tử Viết rất đắc ý với chọn lựa của mình, nhịn không được khóe miệngcong lên, động tác nhanh nhẹn chỉnh lại mình, lấy ra một cái kính cậnthị đeo vào, quay lại gương lại soi soi, khẳng định lần nữa bản thânđeo kính rất ưa nhìn (ít nhất che khuất hơn nửa mặt), rồi mới vừa lònggật đầu, xách một túi áo mưa lên, tự tin tràn đầy đi ra cửa, chuẩn bịtiếp tục bắt đầu sự nghiệp đại lý của mình.

Mấy hôm trước, cô đã chạy khắp các hiệu thuốc lớn xung quanh. Tối nay, côchuẩn bị chạy đến mấy trung tâm tắm rửa có mục phục vụ đặc biệt. Trongđó cô quen biết một quản lý trực ban của trung tâm tắm rửa, trà trộn vào đẩy mạnh tiêu thụ vẫn có cửa .

Khổng Tử Viết tuyên truyền khẩu hiệu – đồ tốt hay không, dùng thử mới biết được!

Khi Khổng Tử Viết xiêu vẹo trên đôi giày cao gót xuất hiện ở phòng kháchnghỉ ngơi của trung tâm tắm rửa, khi cô tràn ngập nhiệt tình cầm áo mưa trong tay đưa tặng cho các vị khách hàng dùng thử, cảnh sát…… đột nhiên xuất hiện bao vây bốn phía!

Nói thì chậm, khi đó thì nhanh, Khổng Tử Viết chỉ cảm thấy trước mắt choáng váng, quản lí trực ban mà cô quen biết liền tung người nhảy đi, dịthường dũng mãnh phá cửa sổ mà ra! Mà lại là từ cửa sổ tầng 3 trực tiếpnhảy xuống! Sau khi hét thảm một tiếng, vị quản lí trực ban kia bò dậytừ trên mặt đất, sau đó kéo cái chân què, tiếp tục chạy trối chết. Nhìntư thế kia, tuyệt đối là loại người thà chết cũng không muốn đầu thú!

Khổng Tử Viết vốn định chửi ầm vị quản lí trực ban kia không có suy nghĩ, thế mà lại bỏ cô tự mình chạy rồi. Nhưng, sau khi cô nghĩ đến nơi này chính là tầng 3, không thể không tặng vị quản lí trực ban kia một chữ — hổ!

Cảnh sát bắt người, Khổng Tử Viết trừng con mắt nho nhỏ hình tam giác, cái miệng thỏ ba múi cứ kêu gào oan uổng.

Cảnh sát vừa gầm lên cô không được quỷ khóc thần gào, vừa bắt tất cả mọi người về đồn công an tiến hành thẩm vấn.

Trong quá trình thẩm vấn này, cảnh sát trọn vẹn phát huy các đặc điểm khôngnhanh không chậm, trật tự, rõ ràng, nghiêm túc, trách nhiệm, từng ngườimột thẩm vấn cẩn thận, cho dù nhìn ra bạn là đàn ông, cũng còn phải hỏimột câu, “Giới tính?”

顶: 58踩: 59495