Chúng tôi đến nhà em Nguyễn Thị Ngọc Vân (260 ấp 1,ánvésốvẫnhọcgiỏinămliềlịch thi đấu bóng đá anh xã LạcAn) đúng lúc Vân mới đi học về đang gấp gáp dọn dẹp nhà cửa, phụ giúp mẹ lo nấucơm trưa để chiều lại cuốc bộ những đoạnđường dài đi bán vé số. Khoảng thời gian nghỉ trưa ngắn ngủi, mắt em ngân ngấnnước khi kể về hoàn cảnh gia đình. Nhà có 4 thành viên thì cả 4 đều đi bán vé số.Mẹ em bị bệnh lại khuyết tật nên bán vé số ngay trước cổng nhà, ba thì đi bánvé số ở các xã xa hơn. Anh Hai học lớp 10 và Vân thì đi bán ở chợ và các quáncà phê gần nhà. Nguyễn Thị Ngọc Vânmiệt mài trong lớp họcCuộc sống vất vả là vậy nhưng Vân rất ham học. Hàng ngày emcố gắng chắt chiu từng đồng để vào đầu năm học mới có tiền mua sách và dụng cụhọc tập, vở thì em cất lại từ việc nhận giải thưởng học sinh giỏi cuối năm.“Không có điều kiện học thêm như các bạn cùng trang lứa, lên lớp em tập trungnghe cô giáo giảng và ghi nhớ kiến thức để về nhà có thời gian đi bán vé số, cốgắng học hỏi từ thầy cô, bạn bè, lên thư viện trường để mượn sách tham khảo”,Vân cho biết. Không để cho ba mẹ lo lắng về mình, Vân luôn cố gắng học tậpthật tốt và kết quả suốt 7 năm liền đều đạt danh hiệu học sinh giỏi, là mộttrong những điển hình của trường. Ấy thế nhưng em vẫn canh cánh nỗi lo rằng mộtngày nào đó sẽ phải nghỉ học vì gia đình không gồng gánh nổi, sợ sau này lại tiếptục bán vé số mưu sinh như ba mẹ. Và, điều em lo sợ nhất đó là sự ra đi mãi mãicủa mẹ bởi căn bệnh suy thận giai đoạn cuối, em sẽ không còn được gặp người mẹthân thương nữa. Song dẫu cho cuộc sống còn đó những bộn bề, vất vả, dẫu nhữngđiều bất hạnh còn chực chờ ở phía trước, Vân mãi tự hứa với lòng mình sẽ chămngoan, học giỏi và em ước ao sau này sẽ trở thành một bác sĩ để chữa bệnh cho mẹvà cứu người. Vâng, dẫu cho con đường đến trường đối với Vân còn đó nhữnglo toan, nhưng với sự cố gắng vượt qua cái nghèo để học giỏi, tin rằng mộttương lai sáng đang chờ em ở phía trước. TÂM BÌNH 顶: 81853踩: 91
评论专区