当前位置:首页 > Thể thao

Truyện Vương Phi Bướng Bỉnh Là Thần Y_lịch thi đấu bóng đá hạng nhất anh

Vân Quán Ninh bị đau mà tỉnh lại.

Tiếng thở dốc của một nam nhân vang lên bên tai,ệnVươngPhiBướngBỉnhLàThầlịch thi đấu bóng đá hạng nhất anh nàng cố gắng mở mắt ra...

Đúng lúc đối diện trực tiếp với đôi mắt màu đỏ tươi của nam nhân, trong ánh mắt đó chỉ có sự chán ghét và căm hận.

Nàng! Xuyên không rồi?

Nàng vốn là một nhân viên công tác của Viện bảo tàng Quốc gia, đêm nay là ca trực đêm của nàng.

Chỉ vừa mấy phút trước thôi, nàng còn đang lau chùi một chiếc vòng tay bạch ngọc. Đột nhiên, trên tay truyền đến cảm giác đau nhói, một giọt máu từ đầu ngón tay chảy ra. Chiếc vòng tay bạch ngọc kia nhanh chóng hấp thụ giọt máu của nàng, ngay sau đó phát ra một tia sáng chói mắt.

Nàng bị bao phủ bởi ánh sáng ấy, trong nháy mắt thì biến mất trong viện bảo tàng.

Sau khi tỉnh lại, thế nhưng nàng lại bị một nam nhân thối đè trên giường làm vận động?

Hơn nữa, tư thế này nhục nhã quá... Nàng giống như một công cụ để nam nhân này phát tiết, hoàn toàn không giống một thê tử vừa mới cưới của hắn. Quả thực là một ngày chó chết!

Vân Quán Ninh sửng sốt một chút, sau đó kịch liệt chống cự lại: "Cút đi! Nam nhân thối! Ngươi muốn chết đúng không?"

Thấy nàng tỉnh, nam nhân cau mày bịt kín mắt nàng lại.

Advertisement

Vân Quán Ninh cố gắng giãy dụa, thế nhưng cơ thể hiện tại quá yếu ớt.

Ngược lại, sự phản kháng của nàng càng khiến cho nam nhân tức giận hơn. Hắn mạnh bạo giáng một cái tát lên mặt nàng, đánh cho nàng sao rơi đầy đầu.

"Vân Quán Ninh! Không phải là ngươi không chịu được cô đơn sao? Ngay cả người làm của Vương phủ cũng có thể để vào mắt."

"Đêm động phòng, ngươi lại muốn làm nhục bổn vương đúng không?"

"Một khi đã như vậy, bổn vương sẽ thỏa mãn ngươi!"

Vân Quán Ninh không cảm nhận được bất kỳ khoái cảm nào, chỉ có sự nhục nhã và đau đớn khôn xiết!

Hai mắt hắn vẫn đỏ như cũ, từ trên cao nhìn xuống Vân Quán Ninh đã nhũn thành một bãi trên giường: "Vì gả cho bổn vương mà ngươi không ngại tính kế cả Phi Phi."

"Ngày hôm nay, bổn vương sẽ cho ngươi nếm thử một chút cảm giác sống không bằng chết là như thế nào!"

Trong lúc nói chuyện, hắn đã tranh thủ chỉnh sửa lại y phục sao cho ngay ngắn, dùng khăn gấm lau tay sau đó ném lên mặt của Vân Quán Ninh: "Người đâu! Từ hôm nay Vương phi sẽ bị cấm túc trong Thanh Ảnh Viện. Không có lệnh của bổn vương, không cho bất kỳ kẻ nào vào thăm!"

"Truyền mệnh lệnh của bổn vương xuống, thân thể của Vương phi có bệnh nhẹ cần tĩnh dưỡng. Tất cả hạ nhân trong Thanh Ảnh Viện đều chuyển ra ngoài hầu hạ."

"Từ đêm nay, đóng cửa Thanh Ảnh Viện!"

Dứt lời, hắn cũng không quay đầu lại mà đi ra ngoài, chỉ để lại một bóng lưng mơ hồ.

Vân Quán Ninh thực sự suy yếu.

Cơ thể sau khi trải qua tra tấn chỉ còn lại một hơi thở. Ở trên giường, nàng nằm bất động, chỉ có thể trơ mắt nhìn cửa phòng bị đóng lại một cách tuyệt tình.

Nàng dùng trí nhớ còn sót lại của thân thể này hồi tưởng lại một chút.

Nơi này là vương triều Bắc Quận, là một triều đại chưa từng tồn tại trong lịch sử.

Nam nhân vừa bộc lộ thú tính đối với nàng ban nãy tên là Mặc Diệp, cũng là Minh Vương hiện nay, phu quân của nàng.

Nàng vốn là tiểu thư con vợ cả của phủ Quốc công - Vân Quán Ninh.

Từ nhỏ nàng đã ái mộ Mặc Diệp, nhưng vẫn cứ không thể nào lọt vào mắt của hắn... Vì để gả cho Mặc Diệp mà nàng đã tính kế mấy lần, lần này là tính kế trên đầu muội muội Mặc Phi Phi của hắn.

Mặc Phi Phi bị làm hại suýt chút nữa bị người ta vấy bẩn.

Mặc dù nàng đã thành công, được gả vào Minh Vương phủ, nhưng Mặc Diệp vẫn căm hận nàng đến tận xương tủy.

Đêm nay là đêm động phòng của bọn họ.

分享到: