Truyện Bất Cử Đích Nam Nhân_xếp hạng cúp c1

 人参与 | 时间:2025-01-10 05:51:13
Thành phố Tô Hoài thời tiết luôn ẩm ướt,ệnBấtCửĐíchNamNhâxếp hạng cúp c1 mà ngay cả mùa hè cũng như vậy, oi bức ẩm ướt, bao lấy người là tầng tầng mồ hôi. Triệu Thuyền mặc chiếc áo trắng, một cái quần đen, lề mề chậm chạp kéo chân bước, trong tay còn cầm một túi, bên trong là lon bia đi về nhà.

Hắn ở một thành phố lớn, trong một khu nhà giàu, coi như là khu nhà cao cấp, hắn ở được trong khu này là nhờ một phú bà bao dưỡng, rồi được đưa đến đây, phú bà kia là người có tiền, nhà ở xe đưa không keo kiệt, đến sau này tuy có cùng hắn xích mích nhưng cũng không đuổi hắn đi.

Xe sang trọng phần lớn là ở trong gara, đến khi nào Triệu Thuyền đi khách mới có thể đem ra, nhưng cũng không thể lấy những chiếc xe quá đắt tiền, dù sao... những bà chủ kia có đi tìm nam nhân cũng phải từ trên xuống dưới lộ rõ khí chất hơn người.

Triệu Thuyền trước kia làm việc cho họ, khi người sau vừa đến hắn đã lôi thôi thấy rõ, ăn mặc tuỳ tiện, chân đi kéo lê, hắn chậm rãi hướng tới đường cái của khu nhà giàu này, ngồi lại ở góc đường. Lúc này trời nắng đến lợi hại, hắn nheo mắt xê dịch lại gần bóng cây gần đấy, mở ra một lon bia cũng lấy ra bao thức ăn cho mèo.

“ Chậc Chậc...”

Triệu Thuyền ngồi xổm xuống, trong tay là một ít thức ăn mèo, chỉ chốc lát, một con mèo lưng trắng chân viền đen đi ra, mèo lớn cẩn thận nhìn xung quanh, rồi nhìn tới Triệu Thuyền, meow một tiếng rồi chạy lại, thân mật cọ chân hắn sau đó lại dùng dầu cọ cọ bàn tay, Triệu Thuyền mở bàn tay ra, ra hiệu cho mèo lớn ăn đi, mèo lớn mới bắt đầu ăn.

Hắn thấy mèo lớn này vào hai tuần trước, lần đấy Triệu Thuyền đi ngang qua, miệng hẵng ngậm con cá. Mèo lớn kia đói lắm rồi, ngửi được mùi thơm liền liều mạng chạy đến gót chân Triệu Thuyền, cọ cọ ngẩng đầu lên, đôi mắt tròn căng sâu không thấy đáy nhìn hắn, đúng hơn là nhìn con cá trên tay hắn. Triệu Thuyền sững sờ, đem con cá nên cho mèo lớn, mèo lớn ngậm cá khô rồi chạy biến nhanh tự như làn khói.

Chỉ để lại Triệu Thuyền còn đang ngơ ngác, từ đấy, khi không có việc gì Triệu Thuyền lại đến đây, mang theo bao lương thực hoặc mấy miếng cá khô, cũng không quá lâu, hắn và mèo lớn kia tình cảm không tệ, lúc này, Triệu Thuyền đã muốn mang mèo về nhà mình nuôi.

Nghĩ như vậy, Triệu Thuyền cho mèo ăn xong, nâng lên ôm vào lòng ngực. Mèo cũng không giãy dụa, còn dụa vào người hắn uốn thân, bộ dạng đáng yêu này khiến Triệu Thuyền thích không nỡ buông tay.

Nhưng bỗng nhiên từ bụi cây truyền đến tiếng vang kinh động, Triệu Thuyền cả kinh, mèo cũng bị dọa đến xù lông đuôi, nhảy phắt ra từ lồng ngực hắn. Triệu Thuyền nhíu mày, nhìn về phía bụi cây. Cái đầu tiên đập vào mắt hắn là đôi tay mang vết máu, bên cạnh bụi cây là tường thành, người này đại khái là chèo tường qua nên ngã xuống đi, Triệu Thuyền hắn không phải cái gì cũng xen vào chuyện của người khác, chỉ nhìn thoáng cái rồi muốn rời đi, thế mà người vừa ngã xuống lại bò lên đi ra, bụi dính đầy mặt, vạt áo với cổ áo còn mang vết máu, khuôn mặt cường tráng lạnh lùng ấy lại là khuôn mặt Triệu Thuyền không có cách nào có thể quên được.

“ Cố Hạng Thành?”

Nam nhân nằm rạp trên mặt đất, nhíu mày, ngây thơ nghi hoặc hỏi, “ Ngươi là ai?”

Triệu Thuyền sững sờ, trong mắt nhanh hiện lên tia ranh mãnh, rồi lại cười tủm tỉm nói: “ Ta là cha ngươi.”

“ Cha, ngươi mau dẫn ta về nhà đi, ta đau ở đây này!” Ai ngờ nam nhân giơ tay lên, nằm rạp trên mặt đất vô tội kêu lên, thành công dọa Triệu Thuyền rùng mình một cái, không dám nhìn thẳng Cố Hạng Thành, cái này... không phải thấy rất đần hay sao!

Cố Hạng Thành là ai?
顶: 921踩: 42847