Truyện Kẹo Bạc Hà Vị Dâu Tây_bóng đá kết quả ý
Editor: Tiểu Muội_________
Doãn Dĩ Mạt lại lần nữa nằm trong nhóm năm cái tên cuối bảng toàn ban vật lý vinh dự được đứng sau bảng đen,ệnKẹoBạcHàVịDâuTâbóng đá kết quả ý sau khi phân ban văn và ban lý vào cao nhị, Doãn Dĩ Mạt cố tình chọn ban tự nhiên có môn vật lý mà mình không giỏi nhất, phạt đứng đã trở thành môn học bắt buộc của cô.
Nhưng mỗi lần bị phạt đứng cũng là khoảng thời gian phúc lợi của Doãn Dĩ Mạt, cô thích đứng ở góc tường phía sau thùng rác, bởi vì ở góc độ này có thể vừa lúc nhìn thấy Hạ Cảnh Nho ngồi ở bên cửa sổ.
Đúng vậy, chính là vì có thể quang minh chính đại ở gần cậu, Doãn Dĩ Mạt lựa chọn ban tự nhiên, bởi vì Hạ Cảnh Nho là học bá, học bá ban tự nhiên.
Doãn Dĩ Mạt lại một lần nhìn vào phía sau gáy của Hạ Cảnh Nho cả một tiết học đến thất thần, chuông tan học vang lên cảnh báo cho Doãn Dĩ Mạt.
"Lần này những bạn học không đạt tiêu chuẩn bài thi vật lý đều làm lại hết cho tôi! Tôi không tin trị không được các em!" Lão sư vật lý nói xong hầm hừ rời đi.
Hà Trác Kiệt, anh em tốt của Hạ Cảnh Nho, lắc lắc cánh tay Hạ Cảnh Nho làm nũng nói: "A a a... Cảnh gia làm ơn đi mà, đi học tớ cũng không nghe giảng, chỗ quan trọng cũng không viết!"
Hạ Cảnh Nho dùng ánh mắt không còn gì để nói nhìn cậu ta một cái, đem bài thi của mình ném vào trong ngực Hà Trác Kiệt.
"A ~ tớ biết ngay Cảnh gia thương Kiệt Kiệt nhất mà." Hà Trác Kiệt chân chó ôm lấy Hạ Cảnh Nho, mà Hạ Cảnh Nho lại vẻ mặt ghét bỏ đẩy mặt cậu ta ra.
Doãn Dĩ Mạt rất hâm mộ Hà Trác Kiệt có thể đối với cậu như vậy, mà cô chỉ có thể yên lặng ngắm nhìn.
"Ai!" Tự mình thở dài một hơi!
"Dĩ Mạt, cậu có chép không, cho cậu chép trước đó, bài làm của Cảnh gia tuyệt đối chính xác." Hà Trác Kiệt nhiệt tình đem bài thi đưa cho Doãn Dĩ Mạt trước.
"Cảm ơn cậu, cậu cứ chép đi, tớ sẽ tự mình nghĩ cách!" Doãn Dĩ Mạt ngượng ngùng đem bài thi trả lại cho Hà Trác Kiệt.
"Tôi nói này Tróc Cấp, cậu tự thân còn khó bảo toàn mà vẫn quan tâm Dĩ Mạt của chúng tôi, cậu là ăn no, nên ngứa da sao?" Điền Gia Nhất ngồi cùng bàn với Doãn Dĩ Mạt mỗi lần đều thích kêu Hà Trác Kiệt là "Tróc Cấp" khiến cậu ta hoài nghi nhân sinh!
Hà Trác Kiệt tức đến đỏ mặt tía tai: "Điền Gia Nhất, tôi đã nói cậu đừng có quá phận." Vỗ bàn chỉ vào Điền Gia Nhất nhìn cô ấy.
Doãn Dĩ Mạt lại lần nữa nằm trong nhóm năm cái tên cuối bảng toàn ban vật lý vinh dự được đứng sau bảng đen,ệnKẹoBạcHàVịDâuTâbóng đá kết quả ý sau khi phân ban văn và ban lý vào cao nhị, Doãn Dĩ Mạt cố tình chọn ban tự nhiên có môn vật lý mà mình không giỏi nhất, phạt đứng đã trở thành môn học bắt buộc của cô.
Nhưng mỗi lần bị phạt đứng cũng là khoảng thời gian phúc lợi của Doãn Dĩ Mạt, cô thích đứng ở góc tường phía sau thùng rác, bởi vì ở góc độ này có thể vừa lúc nhìn thấy Hạ Cảnh Nho ngồi ở bên cửa sổ.
Đúng vậy, chính là vì có thể quang minh chính đại ở gần cậu, Doãn Dĩ Mạt lựa chọn ban tự nhiên, bởi vì Hạ Cảnh Nho là học bá, học bá ban tự nhiên.
Doãn Dĩ Mạt lại một lần nhìn vào phía sau gáy của Hạ Cảnh Nho cả một tiết học đến thất thần, chuông tan học vang lên cảnh báo cho Doãn Dĩ Mạt.
"Lần này những bạn học không đạt tiêu chuẩn bài thi vật lý đều làm lại hết cho tôi! Tôi không tin trị không được các em!" Lão sư vật lý nói xong hầm hừ rời đi.
Hà Trác Kiệt, anh em tốt của Hạ Cảnh Nho, lắc lắc cánh tay Hạ Cảnh Nho làm nũng nói: "A a a... Cảnh gia làm ơn đi mà, đi học tớ cũng không nghe giảng, chỗ quan trọng cũng không viết!"
Hạ Cảnh Nho dùng ánh mắt không còn gì để nói nhìn cậu ta một cái, đem bài thi của mình ném vào trong ngực Hà Trác Kiệt.
"A ~ tớ biết ngay Cảnh gia thương Kiệt Kiệt nhất mà." Hà Trác Kiệt chân chó ôm lấy Hạ Cảnh Nho, mà Hạ Cảnh Nho lại vẻ mặt ghét bỏ đẩy mặt cậu ta ra.
Doãn Dĩ Mạt rất hâm mộ Hà Trác Kiệt có thể đối với cậu như vậy, mà cô chỉ có thể yên lặng ngắm nhìn.
"Ai!" Tự mình thở dài một hơi!
"Dĩ Mạt, cậu có chép không, cho cậu chép trước đó, bài làm của Cảnh gia tuyệt đối chính xác." Hà Trác Kiệt nhiệt tình đem bài thi đưa cho Doãn Dĩ Mạt trước.
"Cảm ơn cậu, cậu cứ chép đi, tớ sẽ tự mình nghĩ cách!" Doãn Dĩ Mạt ngượng ngùng đem bài thi trả lại cho Hà Trác Kiệt.
"Tôi nói này Tróc Cấp, cậu tự thân còn khó bảo toàn mà vẫn quan tâm Dĩ Mạt của chúng tôi, cậu là ăn no, nên ngứa da sao?" Điền Gia Nhất ngồi cùng bàn với Doãn Dĩ Mạt mỗi lần đều thích kêu Hà Trác Kiệt là "Tróc Cấp" khiến cậu ta hoài nghi nhân sinh!
Hà Trác Kiệt tức đến đỏ mặt tía tai: "Điền Gia Nhất, tôi đã nói cậu đừng có quá phận." Vỗ bàn chỉ vào Điền Gia Nhất nhìn cô ấy.