Truyện Quyền Thần_keo nha cai.men

Trăng sáng dìu dịu êm ả như nước hồ thu,ệnQuyềnThầkeo nha cai.men ánh trăng nhu hòa kia phản chiếu trên mặt Sướng Xuân hồ phẳng lặng như gương khắc lên từng tia phản quang huyền ảo, lại thêm gió xuân tháng ba dịu mát vi vu đưa đẩy lau sậy bên hồ nhè nhẹ đu đưa, cảnh sắc mỹ diệu an tường đi vào long người.

Ven Sướng Xuân hồ, một đôi nam nữ tay áo phiêu phiêu sóng vai mà đứng, ngẩng đầu ngắm trăng. Thiếu nữ áo trắng váy trắng, khuôn mặt tuy không tính là sắc nước hương trời nhưng lại ẩn vào một nét dụ hoặc say người, mà vóc người nàng trước lồi sau vểnh điển hình cho loại gợi lên khao khát của đàn ông, khoanh hai tay nơi bộ ngực cao vút, nhè nhẹ nói: "Hạ công tử, chàng xem, vầng trăng đêm nay thật là đẹp!"

Bên cạnh nàng là một phú gia(nhà giàu) công tử dáng người không cao lắm, tướng mạo nói cho cùng cũng không tính là anh tuấn, thậm chí có nét bỉ ổi, trong khi thiếu nữ đắm chìm ở ánh trăng nhu mỹ thì đôi mắt hắn lại thẳng tắp hướng về bên trong cổ áo thiếu nữ, từ nơi này có thể nhìn được một đoạn cổ trắng lóa tựa ngọc, thậm chí có thể nhìn đến một đoạn khe sâu trắng như tuyết, biểu tình này của hắn rất dễ dàng khiến chúng ta hiểu lầm là hắn đang rình trộm bộ ngực thiếu nữ.

Nghe được thanh âm dịu ngọt của thiếu nữ, Hạ công tử ho khan một tiếng, cố gắng làm cho biểu tình của mình hiện ra vẻ chính khí mà ưu nhã, dù cho nỗ lực này dựa trên khuôn mặt bỉ ổi của hắn lại là một chuyện cực kỳ khó khăn, nhưng hắn vẫn hơi hơi gật đầu, nói: "Đúng a, vầng trăng tựa ngọc, giống như. . . là giống như bàn tay nhỏ xinh này của nàng!" Nói tới đây, hắn rất ưu nhã nắm chặt tay thiếu nữ, bộ mặt say đắm: "Tối nay có thể ở trong thành gặp nàng, lại có thể mời được nàng ra thành đi tới nơi Sướng Xuân hồ u tĩnh này tâm sự, thật là tam sinh hữu hạnh (tu 3 đời mới được phúc) a!"

Thiếu nữ cúi đầu, e lệ nhìn trộm vị công tử này một cái, nói: "Công tử, nô gia. . . nô gia nhận thấy công tử phong độ ngời ngời, tài mạo xuất chúng, nên mới. . . nên mới yên tâm cùng đi, công tử. . . chàng sẽ không khinh thị nô gia chứ?"

"Sao có thể?" Hạ công tử lập tức nói: "Ta lần đầu tiên nhìn thấy cô nương liền bị khí chất thanh nhã thoát tục của nàng hấp dẫn, nàng tựa như tiên tử trong lòng ta. . . ta sẽ đối với nàng thật tốt, khiến nàng hưởng hết phú quý nhân gian, ta muốn. . . xin lỗi, cô nương, ta quá kích động rồi, nhưng là nàng có thể nhìn ra được, ta là thật sự ưa thích nàng!" Thanh âm chân tình thực ý, thật đúng là khiến người nghe động dung.

"Công tử!" Thiếu nữ thâm tình nhìn công tử.

"Cô nương!" Hạ công tử không kìm được đem thiếu nữ ôm vào trong lòng, cánh tay lại cũng không kìm được hạ cánh ngay tại mông đít phì nhiêu của thiếu nữ, dùng sức siết siết… chà tính đàn hồi rất tốt nhá, không khỏi lộ ra nụ cười đắc ý.

Dưới trăng bên hồ, tình chàng ý thiếp, một đôi gian phu dâm phụ. . . chết cha nhầm, không đúng, phải là một đôi nam nữ tình nồng mới phải.

Bất tri bất giác, bàn tay còn lại của Hạ công tử bắt đầu từ từ nhồi vào cổ áo thiếu nữ, chuẩn bị thực hiện sứ mạng cao cả là đi vỗ về hai quả đồi to lớn bên trong.

Tối nay, hẳn phải có một phen dã chiến(chiến đấu nơi hoang dã... khà khà...).

Chính tại lúc này, từ bụi lau sậy bất thình lình vang lên một trận động tĩnh, sau đó rất nhanh chui ra hai người.

Đi ở phía trước là một thiếu niên mười bảy mười tám tuổi mặc một thân cẩm y xám bạc tôn lên vẻ anh tuấn hào sảng, thần thái tựa ngọc, ánh mắt sáng tựa sao trời trong đêm, làn da màu cổ đồng đặc hữu của cư dân ven biển, mạnh mẽ mà tràn đầy sức sống. Tuy tuổi không đến hai khiến khuôn mặt hắn còn chút non nớt nhưng cặp mắt lấp lánh có thần cùng khóe miệng tươi cười ôn hòa nọ khiến người khác cảm giác được một loại thành thục vượt ra ngoài tuổi đời.

Sau hắn là một tùy tùng niên kỷ tương tự, tướng mạo cũng không kém, chỉ là trên mặt lại mang theo nét cười mỉm cổ quái.

"Á à!" Thiếu niên nhìn Hạ công tử đang chuẩn bị xua tay đi vuốt ve bộ ngực sữa của thiếu nữ, bộ dạng kinh ngạc nói: "Này. . . Đây không phải là Hạ công tử ư?"

Hạ công tử bị người phá chuyện tốt, rất không vui, chỉ thấy thiếu niên trang phục cũng cực là quý phái, hẳn không phải phường đệ tử thế gia phổ thông, càng huống hồ lại còn như nhận thức chính mình, không khỏi buông ra thiếu nữ nói: "Ngươi là người nào?"

"Hạ công tử, ngươi thật là quý nhân nhiều việc!" Thiếu niên cười khà khà nói: "Phải rồi, Hạ công tử, ngươi vốn đã có sáu tiểu thiếp, lại không biết vị giai nhân này là thứ mấy a?"

"Ngươi. . . Ngươi nói bậy!" Hạ công tử trợn mắt phẫn nộ: "Ta còn chưa lấy vợ, moi đâu ra tiểu thiếp?"

"Nga!" Thiếu niên đảo đảo mắt, lắc đầu nói: "Không đúng chứ, ta nghe nói mấy ngày trước từ phủ của ngươi có đuổi ra một cái cô nương, nghe nói là ngươi mang về phủ chẳng qua năm ba ngày liền đem người ta đuổi đi. Cô nương nọ vốn định đến nhà các ngươi hưởng phúc, lại không nghĩ lúc bị đuổi ra chỉ mặc một thân áo đơn, ngay một văn tiền đồng đều không lấy tới tay, sau lại thẹn quá nhảy xuống Đông Hải, việc này chẳng lẽ là giả đích? Kia. . . kia cái người nhảy biển lẻ nào lại không phải tiểu thiếp của ngươi a?".

Thiếu nữ một bên nghe nói vậy, sắc mặt đại biến, khủng hoảng nhìn Hạ công tử.
La liga
上一篇:Cần một chiến lược quốc gia để phát triển văn hóa đọc
下一篇:ĐTVN: HLV Malaysia e ngại Công Phượng, Tuấn Anh, Xuân Trường