您现在的位置是:Ngoại Hạng Anh >>正文
Truyện Hương Đào_al jabalain
Ngoại Hạng Anh47671人已围观
简介Tiết trời miền Trung vừa chuyển sang thu, sự nóng nực của ngày hè lại nhường chỗ cho cái nắng vàng n ...
Tiết trời miền Trung vừa chuyển sang thu,ệnHươngĐàal jabalain sự nóng nực của ngày hè lại nhường chỗ cho cái nắng vàng nhè nhẹ pha chút gió heo may của mùa thu vừa tới.
Đó là thành phố nào của miền Trung thì tôi không biết, chứ ở Đà Nẵng quê tôi, mùa thu chẳng hề có dấu hiệu rõ rệt.
Có lẽ, để người ta biết mùa thu Đà Nẵng đang đến là nhờ vào những ngày giao mùa ngắn ngủi... Đó là khi những tán lá xanh đang chuyển vàng cũng trở mình thay lá. Là khi những cơn mưa bất chợt cùng tiết trời se lạnh đang dần hoà mình vào nhịp sống nhẹ nhàng của con người Đà Nẵng.
"An Thư! Đi lấy sổ đầu bài với tao đi".
Tiếng Phạm Hương vọng ra từ cửa số làm tôi tỉnh khỏi đống suy nghĩ miên man. Tôi lê cái thân uể oải bước theo nó.
Khác hẳn với sự yên tĩnh trong lớp, ngoài hành lang chật kín người, từng hàng người chen chúc nhau, cố vươn mình qua cái lan can lớp học để nhìn đi đâu đó.
"Ê mới nãy có đánh nhau "
"Đâu...Vụ gì!!"
Ôi khỏi phải nói, Phạm Ngọc Thu Hương là chúa của các drama, không có vụ nào là nó không hóng được cả. Nhưng tôi thì hoàn toàn ngược lại. Tôi chán cái kiểu đi nghe một đống câu chuyện không liên quan đến mình rồi buông lời nhận xét. Chưa kể các câu chuyện được mọi người truyền miệng có được mấy phần sự thật.
Vậy nên, không để Hương kịp hội nhập cùng mọi người, tôi nhanh nhẹn lôi con bé đi đến phòng đoàn.
"Mày đi gì mà vội thế, tao còn chưa kịp hóng"
Hương lẽo đẽo theo sau tôi với gương mặt lưu luyến.
"Mấy cái vụ này ít nhất cũng phải 2-3 ngày mới lắng xuống, mày vội cái gì"
Trường tôi có 3 dãy lớp học được xếp song song, đối diện là dãy phòng của các giáo viên, ở giữa là một phòng họp lớn. Vậy nên để đi đến phòng đoàn, chúng tôi phải đi ngang qua phòng họp, xui rủi thế nào lại gặp ngay người quen ở đây.
"Ủa Thế Bảo?" Hương cất tiếng, giọng điệu hết sức kinh ngạc.
"Sao mày lại ở đây?"
Tôi ngước mắt lên nhìn chàng trai cao m85 kia.
Thế Bảo đang đứng dựa vào tường, hai tay nó đút vào túi quần nhìn trông có vẻ hờ hững, dưới chân còn có một vài tàn thuốc như vừa hút xong.
Nghe thấy Hương gọi, Bảo ngước mắt lên nhìn chúng tôi, không đáp lời.
Hương cau mày chuẩn bị lên tiếng chỉ trích hành vi thiếu tôn trọng người khác của Bảo thì chợt im bặt, đôi mắt dán chặt vào một người đang bước đi khập khễnh với những vết bầm đầy mặt. Chắc nó cũng ngờ ngợ được nguyên nhân tại sao Nguyễn Trần Thế Bảo lại đứng đây rồi.
"Hề hề! Vậy mày cứ đứng tiếp đi, đứng vui vẻ, đứng thoải mái nha!"
Đó là thành phố nào của miền Trung thì tôi không biết, chứ ở Đà Nẵng quê tôi, mùa thu chẳng hề có dấu hiệu rõ rệt.
Có lẽ, để người ta biết mùa thu Đà Nẵng đang đến là nhờ vào những ngày giao mùa ngắn ngủi... Đó là khi những tán lá xanh đang chuyển vàng cũng trở mình thay lá. Là khi những cơn mưa bất chợt cùng tiết trời se lạnh đang dần hoà mình vào nhịp sống nhẹ nhàng của con người Đà Nẵng.
"An Thư! Đi lấy sổ đầu bài với tao đi".
Tiếng Phạm Hương vọng ra từ cửa số làm tôi tỉnh khỏi đống suy nghĩ miên man. Tôi lê cái thân uể oải bước theo nó.
Khác hẳn với sự yên tĩnh trong lớp, ngoài hành lang chật kín người, từng hàng người chen chúc nhau, cố vươn mình qua cái lan can lớp học để nhìn đi đâu đó.
"Ê mới nãy có đánh nhau "
"Đâu...Vụ gì!!"
Ôi khỏi phải nói, Phạm Ngọc Thu Hương là chúa của các drama, không có vụ nào là nó không hóng được cả. Nhưng tôi thì hoàn toàn ngược lại. Tôi chán cái kiểu đi nghe một đống câu chuyện không liên quan đến mình rồi buông lời nhận xét. Chưa kể các câu chuyện được mọi người truyền miệng có được mấy phần sự thật.
Vậy nên, không để Hương kịp hội nhập cùng mọi người, tôi nhanh nhẹn lôi con bé đi đến phòng đoàn.
"Mày đi gì mà vội thế, tao còn chưa kịp hóng"
Hương lẽo đẽo theo sau tôi với gương mặt lưu luyến.
"Mấy cái vụ này ít nhất cũng phải 2-3 ngày mới lắng xuống, mày vội cái gì"
Trường tôi có 3 dãy lớp học được xếp song song, đối diện là dãy phòng của các giáo viên, ở giữa là một phòng họp lớn. Vậy nên để đi đến phòng đoàn, chúng tôi phải đi ngang qua phòng họp, xui rủi thế nào lại gặp ngay người quen ở đây.
"Ủa Thế Bảo?" Hương cất tiếng, giọng điệu hết sức kinh ngạc.
"Sao mày lại ở đây?"
Tôi ngước mắt lên nhìn chàng trai cao m85 kia.
Thế Bảo đang đứng dựa vào tường, hai tay nó đút vào túi quần nhìn trông có vẻ hờ hững, dưới chân còn có một vài tàn thuốc như vừa hút xong.
Nghe thấy Hương gọi, Bảo ngước mắt lên nhìn chúng tôi, không đáp lời.
Hương cau mày chuẩn bị lên tiếng chỉ trích hành vi thiếu tôn trọng người khác của Bảo thì chợt im bặt, đôi mắt dán chặt vào một người đang bước đi khập khễnh với những vết bầm đầy mặt. Chắc nó cũng ngờ ngợ được nguyên nhân tại sao Nguyễn Trần Thế Bảo lại đứng đây rồi.
"Hề hề! Vậy mày cứ đứng tiếp đi, đứng vui vẻ, đứng thoải mái nha!"
Tags:
转载:欢迎各位朋友分享到网络,但转载请说明文章出处“Xổ số 88”。http://vip.rgbet01.com/html/779c998438.html
相关文章
Sử dụng dịch vụ ADSL cho cá nhân
Ngoại Hạng Anh...
阅读更多Truyện Chỉ Muốn Làm Ông Xã Của Em
Ngoại Hạng AnhEditor: Cua Rang MeKiều Y Y thở hồng hộc đi, cô đã đi một đoạn đường thật dài rồi, vẫn không thấy bấ ...
阅读更多ASUS ZenFone 6 lộ ảnh với thiết kế màn hình không thể xấu hơn
Ngoại Hạng AnhNếu iPhone X được ví von là chiếc điện thoại màn hình tai thỏ thì với ZenFone 6, chiếc tai thỏ của m ...
阅读更多
热门文章
- Cơ hội sở hữu đất nền tiềm năng dự án Sun Grand City New An Thoi
- Cận cảnh Lamborghini Aventador mui trần đầu tiên ở Việt Nam
- Đen Vâu vừa ra MV mới, dân mạng đã chế theo trend 'hỏi mua mèo'
- Dân chơi Việt và trào lưu mạ vàng xế khủng
- Sử dụng dịch vụ ADSL cho cá nhân
- Ham tiền, Facebook chấp nhận cả quảng cáo bôi nhọ Mark Zuckerberg
最新文章
Hạnh phúc của cô gái tật nguyền với chàng trai thành phố
Võ Lâm Truyền Kỳ H5: Phá vỡ mọi giới hạn
Mua iPhone xách tay tại Việt Nam chưa bao giờ rủi ro đến vậy
Toyota Corolla Altis 2014 ‘lột xác’ vào cuộc chơi mới
PM wants Brazil to invest more in VN
Dàn siêu xe biển đẹp bậc nhất Việt Nam của Đại gia Tuyên Quang