当前位置: 当前位置:首页 >Cúp C1 >Truyện Cả Nước Đều Biết Tôi Rất Moe_số liệu thống kê về a.f.c. bournemouth gặp arsenal正文
Truyện Cả Nước Đều Biết Tôi Rất Moe_số liệu thống kê về a.f.c. bournemouth gặp arsenal
作者:Cúp C2 来源:Thể thao 浏览: 【大中小】 发布时间:2025-01-11 06:01:28 评论数:
Edit: Mẹ tớ là Thái Hậu.
“Cái gì?ệnCảNướcĐềuBiếtTôiRấsố liệu thống kê về a.f.c. bournemouth gặp arsenal” Trần Lâm cảm thấy thật phiền, cháu mình lại cắt lời mình như vậy, giọng cũng lạnh đi không ít, hoàn toàn không có chút kiên nhẫn nào lúc bình thường nói chuyện với Mập Mạp.
Mập Mạp bị hắn trừng đến mức rụt lại, lại nghĩ tới viên kẹo mà Trần Lâm đưa, trong nháy mắt có chút sợ hãi, muốn về chỗ ngay lập tức.
Nhưng kẹo Bass quả thật rất đắt, cậu ta được tặng lâu như vậy mà cũng không dám ăn, không có việc gì làm lại mang theo viên kẹo đi khoe khoang khắp nơi. Đến tận bây giờ mà vẫn chưa hết, quan trọng hơn là viên kẹo này không mua ở thủ đô Ater, mà là được vận chuyển từ ngoại tinh về.
Chính điều này càng tạo nên sự quý giá và cảm giác đẳng cấp. Vả lại công ty sản xuất ra kẹo Bass đúng là tài giỏi mà, họ làm ra mười hai viên kẹo khác màu nhau, trông như những viên đá quý xinh đẹp. Một viên có giá mười hai nghìn tinh tệ, nên nhớ một viên kẹo cũng chỉ bé bằng đầu ngón tay. Nếu mua cả một bộ mười hai sắc màu, vậy thì phải tính lên mười hai lần so với mười hai nghìn tinh tệ một viên.
Đã từng có thời điểm giá tiền của kẹo Bass rất rẻ, thậm chí công ty còn có nguy cơ phá sản.
Nguyên nhân là do tộc Hồn thú không thích đồ ngọt, sau này công ty nhìn trúng thị trường tộc Noelle có một phần biến thành sủng vật. Công ty đã nghiên cứu rất lâu, cuối cùng đã cho ra mắt loại kẹo Bass rất được lòng tộc Noelle.
Nghe nói thành phần bên trong có thể khiến tộc Noelle thả lỏng bởi vì mùi cỏ cây rất đượm, đây chính là thiên tĩnh của các Noelle, có thể khiến cho họ theo bản năng yêu thích vị này. Vả lại tộc Noelle vốn hảo ngọt, vì vậy họ cực kì hoan nghênh loại kẹo này.
Loại đường này sau này đã thành phần thưởng của các quý tộc Hồn thú ban thưởng cho Noelle. Nhưng giá tiền cũng rành rành ra đấy, vì vậy bình thường cũng chẳng có lấy một viên hoàn chỉnh nào cả. Kết quả cuối cùng, chính công ty sản xuất lại cho ra thêm bộ dao cắt kẹo.
Dĩ nhiên, chỉ dựa vào tình huống của tộc Noelle ở Ater, công ty muốn phát tài cũng chẳng nổi. Không thể đảm bảo giữ nguyên một thị trường như vậy để có lợi nhuận được.
Công ty sản xuất có thể nổi tiếng được như ngày hôm nay, hoàn toàn là do quốc gia - nơi đặt trụ sở chính – có hoàn cảnh bất đồng với Ater. Tuy tộc Noelle vẫn là tộc người yếu thế, nhưng không nghiêm trọng như bên Ater.
Khi công ty đang trên đà phát triển, kẹo Bass dần dần có được thị trường ổn định hơn, cứ hoàn thiện dần như vậy rồi lại kết hợp với xu hướng nuôi các Noelle xinh đẹp làm sủng vật.
Tuy tộc Carl có cơ thể khác với tộc Noelle, nhưng trên bản chất họ vẫn là một nhánh của Noelle, vì vậy Trần Lâm cũng có lòng yêu thích kẹo ngọt, đặc biệt là loại sang trọng quý phái như kẹo Bass.
Nhưng một tháng tiền lương của hắn còn chưa tới bảy nghìn tinh tệ, tính cả lương làm ngoài giờ và các công việc phụ trợ khác, tổng cộng không đến ba mười nghìn tinh tệ một tháng. Vì vậy loại kẹo Bass bán một viên mười hai nghìn này thật sự không nằm trong phạm vi chi tiêu của hắn.
Vất vả lắm mới hoàn thành được một hạng mục, Trần Lâm hết sức vui vẻ, dằn lòng cắn răng mua một viên kẹo. Dù bình thường hắn cực kỳ yêu thương đứa cháu trai này, nhưng hắn cũng chỉ keo kiệt cho có chút ít.
Kẹo Bass được chia làm bốn phần nhỏ, một hộp có mười hai viên, chia bốn ra là được bốn tám phần, đủ cho một Noelle ăn đã thèm. Nhưng đối với tộc Carl mà nói, căn bản là chẳng bõ dính răng.
Vì vậy hắn chỉ đàn nói với Mập Mạp rằng lớn lên rồi có thể tự mua, còn bây giờ ăn nhiều kẹo không tốt.
Nhưng Mập Mạp vốn cũng chẳng để ý nhiều đến thế, có chút ít kẹo thế thôi cậu ta cũng hết sức vui vẻ. Mỗi ngày đều say mê cuồng nhiệt đến mất khống chế.
Thật ra Mập Mạp cũng biết giá cả đắt cắt cổ của kẹo Bass, cho nên mới biết được rằng cậu cho mình chút kẹo này cũng là không dễ dàng.
Nếu chỉ dựa vào ba mẹ cậu, có bán cả nhà đi cũng không mua nổi, dựa vào chính mình cũng không biết đợi đến ngày tháng năm nào.
Vì vậy dù có viên kẹo bé như vậy, cậu ta vẫn luôn coi như bảo bối, không dám ăn, ngày ngày mang theo bên người. Thật ra nguyên nhân chủ yếu cũng là do muốn ra oai với các bạn, dù sao ở trong Học viện Noelle, người có kẹo Bass chính là người có quyền lực. Đối với hầu hết Noelle trong Học viện mà nói, kẹo Bass chính là ước mơ xa vời.
Nhưng ai lại ngờ được cậu ta thế mà lại làm mất!
Một viên kẹo quý giá như vậy, Mập Mạp không sốt ruột cũng không được.
Trần Lâm đứng phía trên nghe cậu ta kêu lên, vẫn còn chưa kịp phản ứng, không nhịn được trừng mắt với cháu mình: “Mất có viên kẹo thôi, kêu gì mà kêu?! Ngồi xuống!”
Mà Mập Mạp vốn dĩ cũng sợ cậu mình một phép, bị hắn quát như vậy, cậu ta cứng họng chẳng nói được gì. Mập Mạp cuộn chặt tay cứng người trong chốc lát, run lẩy bẩy ngồi xuống, vừa nghiêng đầu đã nhìn thấy gói kẹo trong tay Búp Bê.
Mập Mạp còn chưa nhìn thấy rõ ràng, ngẩn người, chờ cậu ta cúi đầu thấy rõ, trong nháy mắt nổi giận đùng đùng. Mập Mạp chạy tới giật lấy viên kẹo trong tay Búp Bê, giơ cao, giữ tợn mắng: “Mày trộm đồ của tao!”
“Cái gì?ệnCảNướcĐềuBiếtTôiRấsố liệu thống kê về a.f.c. bournemouth gặp arsenal” Trần Lâm cảm thấy thật phiền, cháu mình lại cắt lời mình như vậy, giọng cũng lạnh đi không ít, hoàn toàn không có chút kiên nhẫn nào lúc bình thường nói chuyện với Mập Mạp.
Mập Mạp bị hắn trừng đến mức rụt lại, lại nghĩ tới viên kẹo mà Trần Lâm đưa, trong nháy mắt có chút sợ hãi, muốn về chỗ ngay lập tức.
Nhưng kẹo Bass quả thật rất đắt, cậu ta được tặng lâu như vậy mà cũng không dám ăn, không có việc gì làm lại mang theo viên kẹo đi khoe khoang khắp nơi. Đến tận bây giờ mà vẫn chưa hết, quan trọng hơn là viên kẹo này không mua ở thủ đô Ater, mà là được vận chuyển từ ngoại tinh về.
Chính điều này càng tạo nên sự quý giá và cảm giác đẳng cấp. Vả lại công ty sản xuất ra kẹo Bass đúng là tài giỏi mà, họ làm ra mười hai viên kẹo khác màu nhau, trông như những viên đá quý xinh đẹp. Một viên có giá mười hai nghìn tinh tệ, nên nhớ một viên kẹo cũng chỉ bé bằng đầu ngón tay. Nếu mua cả một bộ mười hai sắc màu, vậy thì phải tính lên mười hai lần so với mười hai nghìn tinh tệ một viên.
Đã từng có thời điểm giá tiền của kẹo Bass rất rẻ, thậm chí công ty còn có nguy cơ phá sản.
Nguyên nhân là do tộc Hồn thú không thích đồ ngọt, sau này công ty nhìn trúng thị trường tộc Noelle có một phần biến thành sủng vật. Công ty đã nghiên cứu rất lâu, cuối cùng đã cho ra mắt loại kẹo Bass rất được lòng tộc Noelle.
Nghe nói thành phần bên trong có thể khiến tộc Noelle thả lỏng bởi vì mùi cỏ cây rất đượm, đây chính là thiên tĩnh của các Noelle, có thể khiến cho họ theo bản năng yêu thích vị này. Vả lại tộc Noelle vốn hảo ngọt, vì vậy họ cực kì hoan nghênh loại kẹo này.
Loại đường này sau này đã thành phần thưởng của các quý tộc Hồn thú ban thưởng cho Noelle. Nhưng giá tiền cũng rành rành ra đấy, vì vậy bình thường cũng chẳng có lấy một viên hoàn chỉnh nào cả. Kết quả cuối cùng, chính công ty sản xuất lại cho ra thêm bộ dao cắt kẹo.
Dĩ nhiên, chỉ dựa vào tình huống của tộc Noelle ở Ater, công ty muốn phát tài cũng chẳng nổi. Không thể đảm bảo giữ nguyên một thị trường như vậy để có lợi nhuận được.
Công ty sản xuất có thể nổi tiếng được như ngày hôm nay, hoàn toàn là do quốc gia - nơi đặt trụ sở chính – có hoàn cảnh bất đồng với Ater. Tuy tộc Noelle vẫn là tộc người yếu thế, nhưng không nghiêm trọng như bên Ater.
Khi công ty đang trên đà phát triển, kẹo Bass dần dần có được thị trường ổn định hơn, cứ hoàn thiện dần như vậy rồi lại kết hợp với xu hướng nuôi các Noelle xinh đẹp làm sủng vật.
Tuy tộc Carl có cơ thể khác với tộc Noelle, nhưng trên bản chất họ vẫn là một nhánh của Noelle, vì vậy Trần Lâm cũng có lòng yêu thích kẹo ngọt, đặc biệt là loại sang trọng quý phái như kẹo Bass.
Nhưng một tháng tiền lương của hắn còn chưa tới bảy nghìn tinh tệ, tính cả lương làm ngoài giờ và các công việc phụ trợ khác, tổng cộng không đến ba mười nghìn tinh tệ một tháng. Vì vậy loại kẹo Bass bán một viên mười hai nghìn này thật sự không nằm trong phạm vi chi tiêu của hắn.
Vất vả lắm mới hoàn thành được một hạng mục, Trần Lâm hết sức vui vẻ, dằn lòng cắn răng mua một viên kẹo. Dù bình thường hắn cực kỳ yêu thương đứa cháu trai này, nhưng hắn cũng chỉ keo kiệt cho có chút ít.
Kẹo Bass được chia làm bốn phần nhỏ, một hộp có mười hai viên, chia bốn ra là được bốn tám phần, đủ cho một Noelle ăn đã thèm. Nhưng đối với tộc Carl mà nói, căn bản là chẳng bõ dính răng.
Vì vậy hắn chỉ đàn nói với Mập Mạp rằng lớn lên rồi có thể tự mua, còn bây giờ ăn nhiều kẹo không tốt.
Nhưng Mập Mạp vốn cũng chẳng để ý nhiều đến thế, có chút ít kẹo thế thôi cậu ta cũng hết sức vui vẻ. Mỗi ngày đều say mê cuồng nhiệt đến mất khống chế.
Thật ra Mập Mạp cũng biết giá cả đắt cắt cổ của kẹo Bass, cho nên mới biết được rằng cậu cho mình chút kẹo này cũng là không dễ dàng.
Nếu chỉ dựa vào ba mẹ cậu, có bán cả nhà đi cũng không mua nổi, dựa vào chính mình cũng không biết đợi đến ngày tháng năm nào.
Vì vậy dù có viên kẹo bé như vậy, cậu ta vẫn luôn coi như bảo bối, không dám ăn, ngày ngày mang theo bên người. Thật ra nguyên nhân chủ yếu cũng là do muốn ra oai với các bạn, dù sao ở trong Học viện Noelle, người có kẹo Bass chính là người có quyền lực. Đối với hầu hết Noelle trong Học viện mà nói, kẹo Bass chính là ước mơ xa vời.
Nhưng ai lại ngờ được cậu ta thế mà lại làm mất!
Một viên kẹo quý giá như vậy, Mập Mạp không sốt ruột cũng không được.
Trần Lâm đứng phía trên nghe cậu ta kêu lên, vẫn còn chưa kịp phản ứng, không nhịn được trừng mắt với cháu mình: “Mất có viên kẹo thôi, kêu gì mà kêu?! Ngồi xuống!”
Mà Mập Mạp vốn dĩ cũng sợ cậu mình một phép, bị hắn quát như vậy, cậu ta cứng họng chẳng nói được gì. Mập Mạp cuộn chặt tay cứng người trong chốc lát, run lẩy bẩy ngồi xuống, vừa nghiêng đầu đã nhìn thấy gói kẹo trong tay Búp Bê.
Mập Mạp còn chưa nhìn thấy rõ ràng, ngẩn người, chờ cậu ta cúi đầu thấy rõ, trong nháy mắt nổi giận đùng đùng. Mập Mạp chạy tới giật lấy viên kẹo trong tay Búp Bê, giơ cao, giữ tợn mắng: “Mày trộm đồ của tao!”