欢迎来到Xổ số 88

Xổ số 88

Truyện [BHTT] Tuyệt Sắc_kèo nhà cái nhận định bóng đá

时间:2025-01-10 06:19:03 出处:World Cup阅读(143)

Mục Thị rời khỏi nhà Hoa Tri Dã,ệnBHTTTuyệtSắkèo nhà cái nhận định bóng đá lái xe về chỗ Hà Nhất Hàm, đồ đạc ở chỗ chị gái, nàng thu dọn hơn phân nửa, thời điểm thu thập nàng đã tính toán trước, mỗi ngày một bộ.

Tới nhà Hà Nhất Hàm, quả nhiên thấy anh rể Trịnh Bình ngồi trên ghế sô pha, ôm Phỉ Phỉ vào lòng chơi đùa với con bé, Mục Thị lễ phép gọi ‘Anh rể’.

“Chị đâu?”

Trịnh Bình không thèm quay đầu, trực tiếp trả lời: “Phòng bếp.”

Mục Thị ồ một tiếng, nhấc chân đi vào phòng bếp.

Hà Nhất Hàm lớn hơn nàng 8 tuổi, Trịnh Bình còn lớn hơn Hà Nhất Hàm 10 tuổi, chênh lệch 18 tuổi là cả một thế hệ, mỗi lần Mục Thị nhìn thấy Trịnh Bình liền muốn gọi ‘Chú’.

Hai người họ xem như là liên hôn, từ nhỏ Hà Nhất Hàm đã được mẹ dạy nữ nhân phải hiểu biết tri thức lễ nghĩa, là con một trong nhà nên mọi hy vọng đều đặt lên người Hà Nhất Hàm. Cô mới vừa tốt nghiệp đại học đã bị cha mẹ sắp xếp các cuộc gặp gỡ, Trịnh Bình là một thương nhân, mặc dù cả hai cũng được coi là tình đầu ý hợp nhưng lợi ích phía sau cũng không ít.

Ngẫu nhiên, Hà Nhất Hàm tâm sự với Mục Thị, đôi lúc nhắc đến bạn bè cô có thể tự chủ cuộc sống của mình, trong giọng nói không khỏi có chút hâm mộ.

Thành tích của Hà Nhất hàm tốt, IQ EQ cao, nếu vẫn kiên trì theo đuổi ngành kiến trúc không chừng cũng có nhiều đất dụng võ.

Bất quá nhân sinh lựa chọn, cô đáng tiếc cảm thán vài câu nhưng cũng bằng lòng với hiện trạng, Trịnh Bình rất tốt với cô, cả hai bên cạnh nhiều năm như vậy cũng xem như an an ổn ổn.

Kết hôn bốn năm thì có Phỉ Phỉ, Hà Nhất Hàm đúng chuẩn người phụ nữ nội trợ, chăm lo chồng, dạy dỗ con.

Đúng lúc Hà Nhất Hàm bưng chén canh đuôi trâu từ phòng bếp đi ra, đụng mặt Mục Thị, cô nhìn nàng một cái, nói câu: “Lấy ba bộ bát đũa, em tới thật khéo.”

Mục Thị ứng tiếng nhưng nàng chỉ lấy ra hai bộ bát đũa, tới bên cạnh vỗ vỗ bả vai Hà Nhất Hàm nói: “Em không ăn, em tới lấy ít đồ sẽ đi ngay.”

Cuối cùng Mục Thị vẫn bị ép ở lại, Phỉ Phỉ ở trong ngực Hà Nhất Hàm làm ầm ĩ, nàng nhịn không được giơ tay ôm lấy, giờ này một lớn một nhỏ ngồi trên thảm trước ghế sô pha chơi trò xếp hình.

Trịnh Bình ăn xong đi tới, liền thấy khối gỗ Mục Thị dựng lên bị Phỉ Phỉ vỗ, ngã xuống.

“Ai nha.” Mục Thị đặt tay lên vai Phỉ Phỉ: “Tiểu quỷ thích gây sự.” Nói xong nàng nhẹ nhàng đẩy cháu gái, Phỉ Phỉ ngã xuống thảm, miệng thì cười ha ha ha.

Mục Thị đang giỡn cùng Phỉ Phỉ thì nghe Trịnh Bình ở sau lưng gọi nàng: “Thị Thị.”

Mục Thị quay lại nhìn anh rễ: “Ân?”

“Gần đây làm gì?” Trịnh Bình cầm điều khiển mở TV, nói tiếp: “Vẫn đang chụp ảnh sao?”

Mục Thị a một tiếng, biểu thị đáp lại.

Công việc này của Mục Thị, thì Giang gia và thân thích Giang gia đều không xem trọng, trong mắt bọn họ, đây là công việc không đàng hoàng.

Lúc còn trẻ, họ từng chơi đùa với người mẫu, diễn viên trẻ, tự nhiên đem Mục Thị cột chung với những người đó, lúc trước hắn phải giải thích với Giang Triết Hùng thật lâu cũng không thể đả thông, rối loạn một phen nhưng cuối cùng Giang Triết Hùng cũng nới lỏng, không để ý nhiều.

Thật ra Trịnh Bình chỉ muốn hỏi thăm, nhưng Mục Thị nghe lại mơ hồ có chút không thoải mái, nàng đứng lên, vuốt vuốt đầu Phỉ Phỉ, rồi đi vào phòng bếp tạm biệt Hà Nhất Hàm.

Tối nay lại là sinh nhật của Tiêu Linh.

Lần này được tổ chức ở ktv, thời sắp vào thu, Mục Thị mặc váy ngắn, khi vừa bước vào phòng liền thấy bộ dáng Tiêu Linh mười phần yếu đuối nâng tay hướng nàng ngoắc ngoắc, dọa nàng giật mình, sợ không dám bước vào, luôn cảm thấy có gì đó gian trá.

Đến khi Tiểu Linh hung hăng liếc nàng, Mục Thị mới đi qua, hất tóc ngồi bên cạnh cô, quét mắt một vòng, hỏi: “Coi trọng vị anh đẹp trai kia?”

Tiêu Linh nha một tiếng, nhíu mày nhìn Mục Thị: “Hiểu mình như vậy a.”

Mục Thị bật cười, bày dáng vẻ cô gái ngoan ngoãn thế này còn không phải làm cho người khác nhìn.

Đón lấy, Tiêu Linh ra tín hiệu, Mục Thị theo đó nhìn về hướng hai giờ, trong này không có nhiều người, nhưng vẫn như trước, nửa quen nửa không quen. Nàng thấy có nam nhân ngồi gốc bên bàn nhỏ, tay cầm microphone ca hát.

“Mục Thị, cậu nhớ, Phan Hiểu lớp 10 ban ba.”

Mục Thị: “Ai?”

分享到:

温馨提示:以上内容和图片整理于网络,仅供参考,希望对您有帮助!如有侵权行为请联系删除!

友情链接: