Người mẹ tảo tần giúp việc nuôi 2 con ăn học_dự đoán bóng đá ngoại hạng anh

 人参与 | 时间:2025-04-03 04:38:34

- Chồng mất sớm, để lại hai cậu con trai đang ăn học và một số tiền nợ 30 triệu đồng, gánh nặng cơm áo đè nặng lên đôi vai vốn đã hao gầy của người phụ nữ bất hạnh. Chị phải đi làm giúp việc để có tiền trả nợ và nuôi con học hành.

Đó là hoàn cảnh của chị Nguyễn Thị Lý (42 tuổi), quê ở xóm 7, xã Đặng Sơn, huyện Đô Lương, Nghệ An.

Người phụ nữ có nước da bánh mật, khuôn mặt khắc khổ, đôi mắt ưu tư với cái nhìn xa xăm trong thời tiết xám ngoét của vùng cao những ngày đầu đông ám ảnh chúng tôi qua câu chuyện của gia đình chị.

{keywords}

Chị Lý vừa lúi húi nấu cơm vừa chia sẻ chuyện gia đình. Ảnh: Phi Hùng

Chị lấy anh Ngô Văn Long khi mới ngoài 20 tuổi, cả hai vợ chồng chỉ có vài sào ruộng, anh chị phải làm thuê, làm mướn và nuôi thêm vài con gà, con lợn để kiếm thêm thu nhập. Cuộc sống của họ không dư dả, có của ăn của để nhưng bình lặng với hai đứa con trai ngoan ngoãn, học giỏi.

Nhưng , cách đây gần 3 năm, chồng chị Lý bị phát bệnh ung thư gan. Chị chạy vạy ngược xuôi từ gia đình, họ hàng thậm chí là vay cả ngân hàng để có tiền cho chồng chữa bệnh. Cũng từ đây, chị Lý phải một mình gồng gánh trách nhiệm trên đôi vai vốn đã hao gầy.

Để có thêm tiền lo thuốc thang cho chồng và nuôi con, chị phải đi làm công ở thủy điện Bản Vẽ (huyện Tương Dương, Nghệ An). Ngày đi làm, tối khuya mới trở về nhưng chị không thể ngủ được khi nghĩ đến chồng đang vật vã với cơn đau, hai đứa con nheo nhóc ở nhà mà chị không thể ở bên cạnh chăm sóc. Khi chồng nằm viện, vợ chồng chị Lý được các bác sỹ cảm thông và tận tình giúp đỡ. Những bữa ăn trưa là do bệnh viện phát, tiền xe đi lại cũng phải nhờ người cho. Thế nhưng rồi anh cũng bỏ chị, bỏ các con mà đi.

Chị Lý kể, một thời gian dài, mắt chị thâm quầng vì mất ngủ và lo lắng rồi giờ đây sẽ nuôi dạy các con như thế nào. Mỗi lần nghĩ đến con là mỗi lần chị rơi nước mắt.

Thấy gia đình chị éo le, một mình nuôi hai con ăn học, chính quyền xã Đặng Sơn đã xếp gia đình chị vào diện hộ nghèo. Mảnh đất hẹp và căn nhà cấp 4 lụp xụp của mẹ con chị được bà con khu xóm thương tình cất lại tươm tất hơn.

Để có tiền nuôi các con ăn học và trả nợ số tiền 30 triệu đồng mà chị đã vay mượn khi chữa bệnh cho chồng, chị Lý quyết định ra Hà Nội làm thuê. Được một thời gian, một người họ hàng giới thiệu chị lên Thành phố Hòa Bình giúp việc cho chủ một xưởng sửa chữa ô tô.

Công việc hàng ngày của chị Lý đó là dọn dẹp vệ sinh, lau căn nhà 2 tầng, giặt giũ và đi chợ nấu ăn cho 11 người (cả gia đình chị Oanh, chủ nhà, và thợ). Công việc tưởng chừng đơn giản, nhưng ngày nào chị cũng phải dậy từ 5h30 phút rồi thường là 11h đêm mới được đi ngủ.

Chị bảo, chị đang bị bệnh bướu cổ nhưng chưa có tiền điều trị. Nhiều lúc thấy mệt, nhưng chị vẫn phải cố làm. Lương tháng chỉ có hơn 2 triệu, trừ chi phí sinh hoạt hàng ngày, còn hơn 1 triệu. Một nửa chị gửi về nhà cho đứa con thứ 2, số còn lại gửi cho Giáp, con trai cả đang học Đại học ở Đà Nẵng.

“Hôm rồi thằng Sửu ở quê gọi điện bảo mẹ gửi tiền đóng tiền học đầu năm, tôi không làm sao ngủ được. Lúc đó đang giữa tháng, chưa có lương. Mà từ lúc con bước vào năm học tôi đã ứng tạm tiền mấy lần. Bây giờ, tôi chỉ có thể cố làm sao cho mấy đứa con không bị chết đói”, chị Lý tâm sự.

{keywords}

Giấy khen của các con chị Lý được đóng khung đặt nơi trang trọng trong nhà. Ảnh: Thùy Liên

Tháng mưa bão nhiều, chị Lý lại thêm nỗi lo cho thằng út ở nhà. Đôi mắt đỏ hoe, giọng chị Lý như chùngxuống: “Đêm đến lại nghĩ thương con. Không biết nó có nhờ được ai giúp đỡ lúc đêm tối không. Ngày nào tôi cũng mấtkhoảng 3 nghìn đồng để gọi về hỏi thăm con, dặn dò nó. Căn nhà đã lụpxụp, mùa mưa là trong nhà cũng như ngoài nhà, giờ vắng mẹ thì càng thêmlạnh lẽo”.

Niềm vui, hạnh phúc vàđộng lực lớn nhất để chị Lý cố gắng làm ăn, vượt qua quãng thời vất vảnày chính là hai đứa con trai ngoan ngoãn, học giỏi.

Nhắcđến thành tích của 2 con, khuôn mặt chị Lý rạng rỡ hẳn lên. Cậutrai đầu Ngô Văn Giáp (sinh năm 1995) đang là sinh viên năm thứnhất ngành Tiếng Anh thương mại, trường Đại học Đà Nẵng, con trai thứ 2là Ngô Văn Sửu (đang học lớp 11). Chị khoe: “2đứa học khá lắm, nhất là thằng Giáp, năm nào cũng được học sinh giỏi,được tặng bằng khen, giấy khen”.

Năm học lớp 9 tại Trường THCS Đặng Bắc (Đô Lương), Giáp đạt giải nhì học sinh giỏi tỉnh môn Anh văn, được UBND tỉnh tặng giấy khen. Lên lớp 10, tại Trường THPT Đô Lương 1, Giáp được làm chủ nhiệm Câu lạc bộ tiếng anh của trường.

Suốt 3 năm học cấp III, Giáp đều là học sinh giỏi tỉnh môn tiếng Anh. Giải nhất học sinh giỏi tỉnh, giải nhất đồng đội cấp tỉnh môn tiếng Anh lớp 10 và 11; Giải 3 tiếng Anh cấp tỉnh năm lớp 12 vừa qua. Giáp thi đỗ trường Đại học Đà Nẵng với 28 điểm chưa cộng điểm khu vực 2 nông thôn.

{keywords}

Con đầu của chị Lý (em Giáp) đang học bài. Ảnh: Thùy Liên

Giáp còn là một người anh cả mẫu mực, biết sẻ chia và rất chịu thương chịu khó. Thời gian bố bị bệnh (lúc này Giáp đang học cấp III), để phụ giúp thêm cho mẹ, ngoài giờ học, Giáp ra đồng bắt cua, đi câu cá và trồng thêm rau củ trong vườn. Khi mẹ đi làm xa để lo tiền thuốc thang cho bố, Giáp đã đảm đương mọi trách nhiệm của người mẹ ở nhà. Em vừa học, vừa chăm sóc bố, vừa lo lắng từng bữa ăn cho em trai. Quần áo, giày dép, sách vở của hai anh em Giáp chủ yếu cũng do bạn bè mua cho, bà con hàng xóm quý mến cũng giúp đỡ lúc bát gạo, lúc cho tiền, giúp em vượt qua giai đoạn khó khăn.

Đỗ đại học, Giáp được dòng họ giúp đỡ 4 triệu đồng để nhập học.

“Mới đi học đại học nhưng thương tôi, nó đã nhận đi làm gia sư để phụ giúp mẹ. 2 tháng nay tôi mới chỉ gửi cho nó 2 triệu đồng để thêm vào đóng tiền học phí, tiền phòng trọ, tiền sinh hoạt hàng tháng Giáp đều tự túc”, chị Lý nói.

Mong muốn lớn nhất của chị Lý lúc này đó là làm sao có đủ tiền để lo cho các con ăn học thành người, và có thể trả được số nợ 30 triệu đồng. Chị Oanh (chủ nhà nơi chị Lý đang làm việc) cho biết: “Chị Lý làm việc chăm chỉ lắm, chị ấy tần tảo thức khuya dậy sớm, thật đáng quý. Khó khăn, vất vả mà có được hai đứa con ngoan ngoãn, học giỏi như chị thì thật đáng tự hào”.

Nghiêm Liên - Thùy Liên

顶: 5695踩: 6