Truyện Rượu Chàng Tiên_ket qua bong da hang nhat
时间:2025-01-10 13:19:40 出处:Cúp C1阅读(143)
"Vô Khích ca ca,ệnRượuChàngTiêket qua bong da hang nhat ngươi không cho ta đi xem, ta liền nháo cả buổi tối! Ngươi cho ta đi đi! Cho ta đi đi! Ta chưa từng chân chính thấy qua trừ tà phục linh!"
Y lúc ẩn lúc hiện giữa đống chăn, giường cũng bị y làm cho "Kẽo kẹt" kêu vang, chỉ là y vẫn bị cành trúc đè lên, không thoát ra nổi.
Bỗng dưng, cành trúc nhấc ra.
Lộ Tiểu Thiền soạt một cái đứng dậy: "Vô Khích ca ca, ngươi cho ta đi xem trò vui?"
"Ngươi đi rồi, thì đừng hối hận."
"Ta có cái gì phải hối hận?" Lộ Tiểu Thiền xỏ giày vớ vào, lúc bước xuống mới phát hiện mang ngược.
Y lười đổi lại, đang muốn chạy về phía cửa, lại bị Thư Vô Khích dùng cành trúc cản trở về.
"Xỏ giày."
"Ai..." Lộ Tiểu Thiền đành phải cởi giày, thay đổi trái phải.
Lúc này ở trên trấn, các hương thân cơ hồ đều đang giương đuốc hướng về Vô Tứ Tửu Phường.
Bên trong ba tầng người, bên ngoài ba tầng người, Lộ Tiểu Thiền căn bản không chen vào được.
Thế nhưng y vốn là dựa vào nghe, không phải dựa vào nhìn.
Trần gia phái gia đinh đến hiệp trợ vị "tiên quân" kia.
Tiên quân mặc một thân trường bào tiêu sái phất phới, vuốt vuốt chòm râu của mình, chỉ chỉ cửa.
Gia đinh Trần gia lập tức phá tung cánh cửa rách nát của tửu quán.
Trong nháy mắt ấy, các hương thân thốt lên một tràng, không hẹn mà cùng nhau lùi về sau, thiếu chút nữa đạp vào chân Lộ Tiểu Thiền.
Thư Vô Khích lên tiếng: "Nắm chặt chưa?"
Lộ Tiểu Thiền gật gật đầu: "Ta vẫn luôn nắm lấy cành trúc..."
Lời còn chưa dứt, liền cảm thấy thân thể nhẹ bẫng, dưới chân truyền đến thanh âm của mái ngói, Thư Vô Khích đã đưa y đến nóc nhà của tửu quán đối diện.
"Oa... Nơi này thực sự là vị trí tốt để xem trò vui!"
Lộ Tiểu Thiền ngồi xuống, chống cằm.
Lông mày của y nhíu lại, nhắm mắt dùng sức ngửi một cái.
"Sao ta lại ngửi được... mùi vị của máu tanh?"
Bên trong tửu quán, Hồ Đồ đã đầu một nơi thân một nẻo. Thi thể bị băm thành tám mảnh, ngũ tạng lục phủ đâu đâu cũng có, máu chảy thành sông, vô cùng thê thảm.
Mà Vương Đại Dũng, lại đang nằm trên mặt đất, giống như dã thú, gặm nhắm thi thể Hồ Đồ.
Nhâm nhị nương gục ở một bên bệ cửa sổ, vốn muốn bò ra ngoài, thế nhưng cánh tay của nàng đã bị đồ đao chặt đứt, không biết là bởi vì mất máu quá nhiều hay là sợ hãi, đã bất tỉnh.
Trên mặt đất, Vương Đại Dũng mang theo răng nanh giống như cái bóng dưới ánh đuốc của các hương thân, không ngừng đung đưa, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể từ trên mặt đất trào ra, đem tất cả mọi người tại hiện trường xé nát.
Những kẻ nhát gan, đều đã ném đuốc bỏ chạy.
Phía trước chỉ còn dư lại chưởng quầy, hắn không cam lòng tửu quán của mình cứ như vậy bị phá hủy, cao giọng nói: "Thỉnh tiên quân mau mau trừ Tà linh!"
Dân chúng phía sau hắn cũng nhao nhao thỉnh cầu theo.
"Tiên quân, Lộc Thục Trấn của chúng ta thái bình mấy chục năm! Không thể bị hủy như vậy được a!"
"Không thể để Tà linh này làm xằng làm bậy tại Lộc Thục Trấn của chúng ta a!"
"Cầu tiên quân thi pháp! Tiên quân cứu lấy chúng ta!"
Lộ Tiểu Thiền ngồi ở trên cao cũng cảm thấy kỳ quái.
"Ta từ nhỏ lớn lên ở nơi đây... chưa từng thấy có Tà linh đến thăm Lộc Thục Trấn!"
"Đó là bởi vì Lộc Thục Trấn vốn có một đạo ngự tà đại chú, Tà linh không thể xâm phạm." Thư Vô Khích trả lời.
"Cái gì? Ngự tà đại chú? Nơi nào? Nơi nào a?"
"Vách đá Hối Tuyệt ở phía đông, sông Hạm Đạm ở phía tây, rừng Nhứ Ngữ ở phía nam, cửa Hồ ở phía bắc, hơn nữa trung tâm của trận pháp là cây hòe già trăm năm, nối liền thành một mạch, chính là ngự tà đại chú của Y đạo — Thái Lăng Thanh Nguyên chú."
Lộ Tiểu Thiền nghe lão ăn mày nói qua, môn phái tu tiên trong thiên hạ đông đảo, đạo cũng có chỗ bất đồng, vậy nên phương thức trừ linh diệt tà cũng bất đồng.
Phật đạo tinh thông Phạn ngữ, Huyền môn Kiếm Tông dùng kiếm trận, mà tu Y đạo thành chính quả chỉ có một môn phái, đó chính là Thái Lăng Các, đệ tử của bọn họ nếu như gặp phải Tà linh, thứ sẽ dùng chính là chú.
Lộ Tiểu Thiền vỗ đùi: "Gay go! Cái tên tiên quân giả kia ra chủ ý xấu! Hắn kêu người của Trần gia chặt cây hòe già! Làm thành ván quan tài rồi!"
"Cho nên ngự tà đại chú đã bị phá. Lộc Thục Trấn đối với các loại Tà linh đói khát mà nói, chính là một bữa tiệc lớn."
Lộ Tiểu Thiền dừng một chút: "Có phải là... từ nay về sau Lộc Thục Trấn sẽ không còn bình an?"
"Không có tà niệm và tà dục không nên có, Tà linh tự nhiên sẽ không thể xâm lấn."
Y lúc ẩn lúc hiện giữa đống chăn, giường cũng bị y làm cho "Kẽo kẹt" kêu vang, chỉ là y vẫn bị cành trúc đè lên, không thoát ra nổi.
Bỗng dưng, cành trúc nhấc ra.
Lộ Tiểu Thiền soạt một cái đứng dậy: "Vô Khích ca ca, ngươi cho ta đi xem trò vui?"
"Ngươi đi rồi, thì đừng hối hận."
"Ta có cái gì phải hối hận?" Lộ Tiểu Thiền xỏ giày vớ vào, lúc bước xuống mới phát hiện mang ngược.
Y lười đổi lại, đang muốn chạy về phía cửa, lại bị Thư Vô Khích dùng cành trúc cản trở về.
"Xỏ giày."
"Ai..." Lộ Tiểu Thiền đành phải cởi giày, thay đổi trái phải.
Lúc này ở trên trấn, các hương thân cơ hồ đều đang giương đuốc hướng về Vô Tứ Tửu Phường.
Bên trong ba tầng người, bên ngoài ba tầng người, Lộ Tiểu Thiền căn bản không chen vào được.
Thế nhưng y vốn là dựa vào nghe, không phải dựa vào nhìn.
Trần gia phái gia đinh đến hiệp trợ vị "tiên quân" kia.
Tiên quân mặc một thân trường bào tiêu sái phất phới, vuốt vuốt chòm râu của mình, chỉ chỉ cửa.
Gia đinh Trần gia lập tức phá tung cánh cửa rách nát của tửu quán.
Trong nháy mắt ấy, các hương thân thốt lên một tràng, không hẹn mà cùng nhau lùi về sau, thiếu chút nữa đạp vào chân Lộ Tiểu Thiền.
Thư Vô Khích lên tiếng: "Nắm chặt chưa?"
Lộ Tiểu Thiền gật gật đầu: "Ta vẫn luôn nắm lấy cành trúc..."
Lời còn chưa dứt, liền cảm thấy thân thể nhẹ bẫng, dưới chân truyền đến thanh âm của mái ngói, Thư Vô Khích đã đưa y đến nóc nhà của tửu quán đối diện.
"Oa... Nơi này thực sự là vị trí tốt để xem trò vui!"
Lộ Tiểu Thiền ngồi xuống, chống cằm.
Lông mày của y nhíu lại, nhắm mắt dùng sức ngửi một cái.
"Sao ta lại ngửi được... mùi vị của máu tanh?"
Bên trong tửu quán, Hồ Đồ đã đầu một nơi thân một nẻo. Thi thể bị băm thành tám mảnh, ngũ tạng lục phủ đâu đâu cũng có, máu chảy thành sông, vô cùng thê thảm.
Mà Vương Đại Dũng, lại đang nằm trên mặt đất, giống như dã thú, gặm nhắm thi thể Hồ Đồ.
Nhâm nhị nương gục ở một bên bệ cửa sổ, vốn muốn bò ra ngoài, thế nhưng cánh tay của nàng đã bị đồ đao chặt đứt, không biết là bởi vì mất máu quá nhiều hay là sợ hãi, đã bất tỉnh.
Trên mặt đất, Vương Đại Dũng mang theo răng nanh giống như cái bóng dưới ánh đuốc của các hương thân, không ngừng đung đưa, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể từ trên mặt đất trào ra, đem tất cả mọi người tại hiện trường xé nát.
Những kẻ nhát gan, đều đã ném đuốc bỏ chạy.
Phía trước chỉ còn dư lại chưởng quầy, hắn không cam lòng tửu quán của mình cứ như vậy bị phá hủy, cao giọng nói: "Thỉnh tiên quân mau mau trừ Tà linh!"
Dân chúng phía sau hắn cũng nhao nhao thỉnh cầu theo.
"Tiên quân, Lộc Thục Trấn của chúng ta thái bình mấy chục năm! Không thể bị hủy như vậy được a!"
"Không thể để Tà linh này làm xằng làm bậy tại Lộc Thục Trấn của chúng ta a!"
"Cầu tiên quân thi pháp! Tiên quân cứu lấy chúng ta!"
Lộ Tiểu Thiền ngồi ở trên cao cũng cảm thấy kỳ quái.
"Ta từ nhỏ lớn lên ở nơi đây... chưa từng thấy có Tà linh đến thăm Lộc Thục Trấn!"
"Đó là bởi vì Lộc Thục Trấn vốn có một đạo ngự tà đại chú, Tà linh không thể xâm phạm." Thư Vô Khích trả lời.
"Cái gì? Ngự tà đại chú? Nơi nào? Nơi nào a?"
"Vách đá Hối Tuyệt ở phía đông, sông Hạm Đạm ở phía tây, rừng Nhứ Ngữ ở phía nam, cửa Hồ ở phía bắc, hơn nữa trung tâm của trận pháp là cây hòe già trăm năm, nối liền thành một mạch, chính là ngự tà đại chú của Y đạo — Thái Lăng Thanh Nguyên chú."
Lộ Tiểu Thiền nghe lão ăn mày nói qua, môn phái tu tiên trong thiên hạ đông đảo, đạo cũng có chỗ bất đồng, vậy nên phương thức trừ linh diệt tà cũng bất đồng.
Phật đạo tinh thông Phạn ngữ, Huyền môn Kiếm Tông dùng kiếm trận, mà tu Y đạo thành chính quả chỉ có một môn phái, đó chính là Thái Lăng Các, đệ tử của bọn họ nếu như gặp phải Tà linh, thứ sẽ dùng chính là chú.
Lộ Tiểu Thiền vỗ đùi: "Gay go! Cái tên tiên quân giả kia ra chủ ý xấu! Hắn kêu người của Trần gia chặt cây hòe già! Làm thành ván quan tài rồi!"
"Cho nên ngự tà đại chú đã bị phá. Lộc Thục Trấn đối với các loại Tà linh đói khát mà nói, chính là một bữa tiệc lớn."
Lộ Tiểu Thiền dừng một chút: "Có phải là... từ nay về sau Lộc Thục Trấn sẽ không còn bình an?"
"Không có tà niệm và tà dục không nên có, Tà linh tự nhiên sẽ không thể xâm lấn."
分享到:
上一篇:FSB phá âm mưu đánh bom ở Sverdlovsk, Ukraine công bố tổn thất của Moscow
下一篇:Ngân hàng chuyển nhầm 50 tỷ đô vào tài khoản của gia đình ở Mỹ
温馨提示:以上内容和图片整理于网络,仅供参考,希望对您有帮助!如有侵权行为请联系删除!
猜你喜欢
- Những bí ẩn kinh ngạc chưa được lý giải trong lịch sử
- Ronaldo và De Jong đều phũ MU: Tất cả là vì tiền bạc
- U22 Việt Nam: Thầy Park triệu tập 28 cầu thủ
- MU đồng ý trả Juventus 15 triệu bảng mua Rabiot
- Tài xế ô tô không chờ nhóm học sinh sang đường bị phạt
- Eriksen tiết lộ từng 3 lần từ chối gia nhập MU
- Ten Hag ngăn sếp MU bán Martial, kết quả ngỡ ngàng
- PSG dọn sạch đội hình, rao bán 15 cầu thủ
- Kịch bản chiến tranh hạt nhân và những lựa chọn tấn công của Nga