Đã hơn một tháng kể từ ngày gặp nạn trên đường đi công tác,ệnhmongmanhcủangườicánbộĐoàngặpnạlich bd anh đồng chí Vàng Quyền Đức – Phó Bí thư huyện đoàn Đồng Văn, tỉnh Hà Giang vẫn trong tình trạng sức khỏe đáng lo ngại. Sau tai nạn, cuộc sống gia đình anh ly tán, đảo lộn. Người vợ trẻ và con nhỏ chưa đầy 3 tuổi lúc nào cũng sống trong phấp phỏng lo lắng.
Là Phó Bí thư huyện đoàn Đồng Văn, tháng 8/2013, anh Vàng Quyền Đức (30 tuổi) được Thường trực huyện đoàn giao nhiệm vụ chỉ đạo thực hiện mô hình Tổ hợp tác Thanh niên “Trồng khoa tây sớm trên đất nương”, đồng chí Vàng Quyền Đức hết sức tâm huyết với công việc của mình.
Ngày 22/8, khi anh tham gia lớp tập huấn của Trạm khuyến nông huyện về kỹ thuật, kết thúc buổi tập huấn trên đường về cơ quan vào hồi 13h30 phút, tại xã Lũng Phìn thì xảy ra sự việc đau buồn trên.Vụ tai nạn đã khiến anh Đức bị thương nặng, bất tỉnh nhân sự, rơi vào hôn mê sâu.
Đồng chí Vàng Quyền Đức trong quá trình điều trị. Anh bị tổn thương nặng về não và chưa hoàn toàn ý thức tỉnh táo |
Chị Nguyễn Thị Giang, vợ anh cho biết, dù mang mũ bảo hiểm to, dày, nhưng cú va đập mạnh khiến anh bị tổn thương nặng về não và mắt. Sau cả tháng trời điều trị đến nay, anh chưa thể hoàn toàn tỉnh táo.
“Giai đoạn đầu anh bị hôn mê bất tỉnh, hầu như không nhận biết được mọi người. Giờ đây, anh chỉ có thể nhận ra được những người anh tiếp xúc nhiều lúc trước khi xảy ra tai nạn. Mắt anh cũng bị tổn thương nặng nhưng các bác sĩ cho biết hiện giờ anh chưa đủ ý thức để có thể phối hợp với các bác sĩ nhằm điều trị mắt, phải đợi điều trị ổn định về não trước đã” – chị Giang buồn bã cho biết.
Cả tháng nay chị xin nghỉ việc ở cơ quan. Lớp học tại chức ngành công tác xã hội mà chị theo học đã khai giảng, nhưng chị chưa đi được buổi nào. Con nhỏ dại, chị phải gửi cho họ hàng, ông bà trông giúp để lên bệnh viện trông nom, săn sóc anh. Chị bảo, hai vợ chồng trẻ, con còn nhỏ, nhưng anh cũng đi công tác suốt ít khi được gần nhau. Nhà cách nơi công tác gần 200 cây số đường rừng, mất hơn 5h đồng hồ đi lại nên vài tuần hay cả tháng trời anh mới thu xếp về được với mẹ con chị. Chỉ dịp nào lễ Tết anh mới được nghỉ vài ba hôm, còn không, thì cũng chỉ tranh thủ được ngày thứ Bảy – Chủ nhật bên gia đình.
Đi công tác xa, lại ở những địa bàn vùng sâu, vùng xa, đây không phải là lần đầu tiên anh Đức bị tai nạn.“Trước đó, anh cũng từng bị hai lần, một lần ngay ngày đầu đi nhận công tác, và một lần cách đây cũng khá lâu. Nhưng không ngờ tai nạn lần này lại xảy đến như vậy… Anh là người làm việc trách nhiệm và rất quyết tâm. Hai vợ chồng mình vẫn bàn tính làm sao có thể chuyển công tác cho mình lên Đồng Văn để được gần nhau, nhưng hoàn cảnh, điều kiện chưa cho phép. Anh vẫn động viên mình cố gắng một thời gian, vậy mà…” – chị Giang nghẹn ngào tâm sự.
Là người dân tộc Mông, sinh ra và lớn lên tại xã Sà Phìn, huyện Đồng Văn nơi phần lớn tỉ lệ hộ nghèo còn cao, phong tục tập quán còn lạc hậu, đời sống còn nhiều khó khăn, chàng trai Vàng Quyền Đức vẫn chăm chỉ học tập. Tốt nghiệp Cao đẳng sư phạm Hà Giang, anh về làm công tác tình nguyện tại Huyện đoàn Vị Xuân, sau đó tham gia giảng dạy ở trường Nội trú Phó Bảng. Đầu năm 2010, anh trở thành hiệu phó trường THCS Sính Lủng và chuyển sang làm Phó Bí thư huyện đoàn Đồng Văn từ năm 2012 tới nay.
Theo đánh giá của đồng chí Đào Quang Diệu, Phó Bí thư tỉnh đoàn Hà Giang,“Đồng chí Đức là người luôn chủ động sáng tạo trong công việc, hoàn thành mọi nhiệm vụ được giao. Từ hôm bị tai nạn, gia đình đồng chí gặp rất nhiều khó khăn, nhất là về khoản kinh tế lớn để lo chi phí thuốc thang, điều trị”.
Một cách thầm lặng, những cán bộ đoàn cơ sở như anh Vàng Quyền Đức vẫn từngngày cần mẫn với nhiệm vụ, với nhân dân. Dù điểm làm việc, điểm công tác có xaxôi, thiếu thốn trăm bề, dù điều kiện làm việc đầy rẫy những khó khăn, hiểm nguyrình rập, dù tai nạn hay sự cố có thể xảy ra bất cứ lúc nào những họ vẫn sẵnsàng tiến bước.
Sẽ ít ai biết đằng sau họ cũng có một người vợ trẻ, một người mẹ già, một giađình neo đơn với vô vàn những âu lo đè nặng về kinh tế. Sẽ chẳng ai nhìn thấynhững toan tính cơm áo gạo tiền trong mắt họ, bởi một khi đã vào việc là “nóiít, làm nhiều”, bỏ lại sau lưng nỗi âu lo, bận tâm riêng mình để hết lòng vớinhiệm vụ chung, dành trọn sức khỏe và tinh thần, thậm chí, sẵn sàng hi sinh đểhoàn thành nhiệm vụ.
Minh Tâm