游客发表

Truyện Phụ Thân Đích Đại Thụ_kết quả bóng đá trận napoli

发帖时间:2025-01-10 18:21:01

Mẹ Lê Tố mất trong một vụ tai nạn giao thông,ệnPhụThânĐíchĐạiThụkết quả bóng đá trận napoli khi ấy cậu chỉ mới hai tuổi. Hai tuổi, một đứa trẻ còn non nớt, dùng đôi mắt ngây thơ bỡ ngỡ ngắm nhìn thế giới này chỉ như một mảnh sáng tối, căn bản không rõ Mẹ vì lý do gì rời mình mà đi.

Khi cậu nhìn thấy những đứa trẻ khác có Mẹ, còn cậu thì không, cậu cũng không hỏi Ba ba Lê Trường Ân vì sao.

Sau này lớn lên cậu lại nghĩ đến vấn đề này, cậu nhớ rõ, năm đó cậu còn nhỏ, vì sao không ai nói cho cậu biết nguyên nhân, nhưng cậu hiểu một điều, Mẹ của cậu vĩnh viễn đã rời bỏ Cha con cậu, sẽ không bao giờ quay về, hơn nữa chuyện này cũng không được nhắc tới trong gia đình.

Trong ngăn ngủ có một bức ảnh của Mẹ, một người phụ nữ xinh đẹp, ngồi trên chiếc xe đạp, tóc dài bị gió thổi tung bay, trên gương mặt lãnh đạm một nụ cười, ánh mắt nhìn xa xăm.

Lê Tố phát triển khả năng ghi nhớ từ rất sớm, ba tuổi đã có thể nhận thức, hơn nữa trí nhớ rất tốt.

Cậu nhớ rõ quang cảnh ngôi nhà của mình, là nhà hai tầng, có sân nhỏ, ngoài sân trồng nhiều loài thực vật, chiều cao so với cậu còn cao hơn, trong nhà có cầu thang gỗ, sàn gỗ, mọi thứ hết thảy với cậu mà nói đều rất to lớn, cậu thậm chí không dám tự mình bước xuống lầu.

Phụ thân trong mắt cậu là một người cũng thật cao lớn, tựa hồ cậu vĩnh viễn không thể với đến đối phương. Trong gia đình có một đầu bếp nữ, một bảo mẫu, còn phụ thân thì mỗi ngày đều bận rộn, buổi tối mới về.

Lê Tố nhìn mô hình chiếc thuyền chạy bằng điện trong tay, lúc ấy phụ thân mua về cho cậu, tình cảnh tựa hồ vẫn mới như ngày hôm qua.

Thời điểm đó, phụ thân ban ngày có rất ít thời gian ở nhà, cũng rất ít khi chơi với cậu, nhưng mà, mọi ký ức của cậu cơ hồ tất cả đều là kỷ niệm giữa cha con cậu, tựa như từ trước đến nay cậu chỉ trông thấy một mình phụ thân trong cuộc đời.

Cậu có rất nhiều tập tranh thiếu nhi, mới ba tuổi liền thích chơi đùa ở thư phòng của Ba ba, giá sách phía dưới là nơi cất giữ những tập tranh thiếu nhi và truyện tranh nhi đồng của cậu. Cậu mỗi ngày đều xem những tập tranh này, bây giờ vẫn nhớ rõ bên trong có 《 hồ lô huynh đệ 》, có《 đại nháo thiên cung 》, còn có《 chú thỏ Peter 》, 《 tử nhạc vương tử 》. Cậu cảm thấy rất kỳ quái chính mình khi ấy không biết chữ, tựa hồ cầm lên những con chữ này thì sẽ nhìn ngay, chỉ là cậu không đặc biệt để ý. Về sau cậu đem những thứ không biết đi hỏi bảo mẫu Tiểu Phân, phụ thân về nhà thì đi đến hỏi cha, hoặc là buổi tối cùng nhau xem tập tranh, phụ thân sẽ dạy cậu đọc, thế là cậu phụ hoạ theo giọng đọc của cha, Lê Tố ước chừng lúc đó chính mình đã một phần lĩnh hội được.

Có lẽ vì tập tranh có vẽ hình minh hoạ là một chiếc thuyền, cho nên cậu hướng phụ thân mà đòi, thế là phụ thân liền mua về cho cậu một con thuyền mô hình.

Lê Tố cầm trong tay chiếc thuyền thì vô cùng cao hứng, vẻ mặt đỏ bừng, hưng phấn mà ôm mô hình vào lòng, cùng với thân hình không cao là bao chạy loạn khắp phòng.

Lê Trường Ân đi theo phía sau cậu, “Chạy chậm thôi, kẻo ngã.”

“Không ngã đâu mà!” Lê Tố lớn tiếng nói, cười đến mức toàn bộ thế giới tựa hồ đều nở đầy hoa, bất quá trong nháy mắt, một chân của cậu trượt đi, “! !” Một tiếng, cậu đã bị ném trên sàn nhà, cậu sửng sốt, cả người dán trên mặt đất, giống con rùa ngã chổng vó, cậu hoàn toàn không biết phải làm như thế nào, cũng không có khóc.

Lê Trường Ân hai bước đi qua, đem con trai trên sàn nhà ôm đứng lên, Lê Tố lúc này mới từ trạng thái ngã sấp phục hồi tinh thần lại, bắt đầu nhỏ giọng nức nở, Lê Trường Ân nói, “Không khóc, không đau không đau ……”

Y nhẹ nhàng xoa cái đầu nhỏ của con trai, Lê Tố khụt khịt, nước mắt như trân châu tại viền mắt đảo quanh, cậu cố nhịn xuống ngăn chúng chảy ra, lại hỏi Phụ thân, “Ba ba, thuyền còn tốt không?”

Lê Trường Ân nói, “Tốt, không có bị hư, nếu hỏng rồi, ba ba lại mua cho con cái khác.”

Lê Tố lúc này mới ngừng nức nở, miệng lại nói, “Ba ba, con ngã đau lắm.”

    热门排行

    友情链接