Truyện Quốc Gia Phát Cho Tôi Một Omega Rất Ngọt!_xem tỷ số real madrid

 人参与 | 时间:2025-01-10 13:13:33
Ngày kết hôn hôm đó Bạch Nguyệt Minh đến muộn. Nếu không phải nước mưa từ trần nhà nhỏ xuống trên mặt cậu ắt hẳn vẫn còn ngủ tiếp.

Bạch Nguyệt Minh nhìn chằm chằm trần nhà,ệnQuốcGiaPhátChoTôiMộtOmegaRấtNgọxem tỷ số real madrid lau nước mưa trên mặt một cái, trán nóng như lửa đốt.

Gác mái nhỏ nơi cậu ở hằng năm đều bị mưa dột, nước mưa tí tách gõ lên sàn nhà, nghe cũng không vui vẻ gì.

Bạch Nguyệt Minh đem một ít đồ của mình bỏ vào túi, ra đến cửa quay đầu nhìn thoáng qua chăn đệm trải trên đất, nhíu nhẹ lông mày, vẫn là cuốn lại mang theo.

Trước khi 18 tuổi cậu sống ở nhà bố mẹ, sau khi 18 tuổi cậu bị quốc gia phân phối cho một vị alpha xa lạ. Ai biết được ngôi nhà tương lai kia có chuẩn bị chăn đệm này nọ cho cậu hay không.

Nhà cậu có tổng cộng 3 tầng. Lúc xuống lầu ba cậu đang xem tin tức, cũng không chú ý tới cậu đi xuống hoặc là có chú ý nhưng lười quay đầu lại nhìn.

"Gần đây có cư dân phát hiện một omega sơ sinh hơi thở thoi thóp trong thùng rác, đây đã lần thứ ba trong tháng..."

Bạch Nguyệt Minh hai mắt nhìn tin tức yên lặng đi tới cửa đổi giày, hôm qua trời cũng mưa, giày vẫn chưa khô, chân mang vào lạnh muốn chết người.

Bạch Nguyệt Minh nhẹ nhàng đẩy cửa, duỗi tay hứng vài giọt mưa lạnh băng, "Nếu mình có dù thì tốt rồi."

Nửa tiếng sau, Bạch Nguyệt Minh đội mưa chạy tới chỗ đăng kí kết hôn, đây là lần đầu tiên cậu đến nơi này nên trong lòng có chút thấp thỏm. Cậu không trực tiếp đi vào mà là thật cẩn thận đẩy cửa chính ra, cái đầu nhỏ ướt mem từ kẹt cửa chui vào giống như con thú nhỏ muốn ra ngoài kiếm ăn nhưng lại run rẩy sợ mình bị con thú khác một ngụm nuốt chửng.

Bạch Nguyệt Minh ở ngoài cửa quan sát nửa ngày thấy có rất nhiều người, những alpha ở đây nhìn qua đều không đến nỗi tệ làm cậu sinh ra một tia chờ mong.

Cậu là người đầu tiên mang cả chăn đệm đi kết hôn làm thu hút không ít ánh mắt dòm ngó của người khác, nhưng cậu cảm thấy không sao cả, sau khi tìm được nhân viên công tác trình giấy phân phối liền đi đến khu chờ đợi nghỉ ngơi.

Hôm nay có rất nhiều người đến, chỉ còn một chỗ trống, cậu xoa xoa hai chân tê rần đi qua ngồi, cố gắng tránh xa người đàn ông bên cạnh một chút miễn cho hơi lạnh trên người mình nhiễm lên người kia.

Bạch Nguyệt Minh đầu óc mơ mơ màng màng, thân thể rất không thoải mái, chỉ muốn kết thúc thật nhanh, mũi chân bất an cọ qua cọ lại trên đất.

Người đàn ông ngồi cạnh cảm giác có một luồng khí lạnh xông lại đây theo bản năng quay đầu nhìn đột nhiên bị sườn mặt của Bạch Nguyệt Minh chọc nhẹ qua tim một cái.

Đôi mắt của Bạch Nguyệt Minh to to, chóp mũi thon gọn tinh xảo, miệng nho nhỏ, gương mặt đỏ rực làm hắn liên tưởng tới một chú vẹt con lông xù.

"Khoác lên đi, trên sàn đầy nước từ người cậu." Người đàn ông trong lòng quan tâm nhưng lời ra đến miệng lại biến thành lạnh lùng, giống như nước trên người Bạch Nguyệt Minh thật sự có thể làm bẩn quần áo hắn.

"Xin lỗi, xin lỗi." Bạch Nguyệt Minh cầm lấy áo khoác, ngửi được một cỗ tin tức tố vô cùng mạnh mẽ của alpha, cảm giác áp bách mãnh liệt làm cậu không thể động đậy.

Bạch Nguyệt Minh tương đối thấp, chiếc áo khoác trên người cậu giống như một tấm áo choàng lớn, tuy rằng mùi vị này có vẻ nguy hiểm nhưng cũng rất ấm áp, bao phủ lấy thân mình đang đông cứng của cậu.

Bạch Nguyệt Minh cảm kích ngẩng đầu nhìn người bên cạnh, nhìn đến sườn mặt đẹp trai, miệng hình chữ O thốt lên, "Anh, anh là Lý Hàn Trạch! Là Lý Hàn Trạch thật sao? Anh ở chỗ này không lẽ..."

Bạch Nguyệt Minh giật giật yết hầu, lời nói được phân nửa liền nuốt trở lại cổ họng. Nghe tin tức bát quái nói Lý Hàn Trạch không được, là alpha không có khả năng sinh đẻ không xứng có được omega đang dần trở nên thưa thớt, cho nên 30 tuổi vẫn còn độc thân, nhưng tại sao anh ta lại đến nơi này? Lý Hàn Trạch thật sự rất giàu có, nắm giữ toàn bộ nền kinh tế mạch máu của quốc gia...

Trong đầu Bạch Nguyệt Minh nhảy ra một cái meme – xin lỗi, có tiền đúng là muốn làm gì thì làm.

Lý Hàn Trạch nhìn cậu, bị đôi mắt sáng lấp lánh của cậu chiếu tới, từ lúc Bạch Nguyệt Minh vào cửa hắn đã chú ý, nhóc con này so với omega khác còn nhỏ xinh hơn, làn da trắng nõn, ngũ quan tinh xảo, ánh mắt rất có hồn. Nhan sắc Bạch Nguyệt Minh vốn dĩ đã khiến cho người ta thương tiếc, giờ mắc mưa cả người đều ướt đẫm giống hệt mấy động vật nhỏ đáng thương ướt nhẹp lạnh đến run lẩy bẩy, làm khơi dậy ý muốn bảo hộ của Lý Hàn Trạch nên hắn mới đem áo khoác của mình vứt lên người đối phương, cũng không nghĩ rằng người này thoạt nhìn yếu đuối nhưng lúc nói chuyện lại ríu ra ríu rít. Hóa ra là một con chim nhỏ bị ướt mưa.

Bạch Nguyệt Minh thấy hắn tỏ thái độ lạnh lùng không phản ứng lại mình, tiếp tục nói: "Em thấy anh trên TV á, nghe nói anh nhiều tiền lắm, tin tức tố toàn là mùi tiền, em ngửi được luôn, thơm lắm."

Lý Hàn Trạch khẽ nhíu mày, bàn tay đưa đến gần đầu nhỏ, đầu ngón tay bị độ nóng kia hun tới, "Cậu bị bệnh?"

Vừa rồi hắn nhìn thấy khuôn mặt nhỏ của Bạch Nguyệt Minh đỏ bừng, phần lớn những người nhìn Lý Hàn Trạch mặt đều sẽ trở nên đỏ, hắn còn tưởng Bạch Nguyệt Minh cũng giống như mấy omega kia si mê mình, ai ngờ là bị bệnh.

"Không sao ạ, em thường xuyên bị bệnh, không đáng ngại." Nói xong Bạch Nguyệt Minh không kìm được hắt xì một cái, tiếng hắt xì cũng giống như mấy động vật nhỏ, yếu đuối, nhưng nước miếng vẫn phun tới bám lên mặt Lý Hàn Trạch làm mặt hắn càng đen.

"Em xin lỗi, xin lỗi, em không cố ý đâu!" Bạch Nguyệt Minh sợ Lý Hàn Trạch đánh cậu nhanh chóng dùng tay lau mặt cho hắn. Lý Hàn Trạch lấy giấy lau khô, ánh mắt trộm ngó phản ứng của đối phương, lá gan nhỏ như vậy, bộ dáng sợ hãi cũng đáng yêu vô cùng, "Cậu cách xa tôi một chút."

"Vâng..." Bạch Nguyệt Minh ngượng ngùng lùi sang hướng bên cạnh, mông chỉ ngồi nửa cái ghế thiếu chút nữa ngã xuống.

Bạch Nguyệt Minh an tĩnh một hồi, ngón tay lại không yên phận chọc chọc cánh tay Lý Hàn Trạch, "Ừm, thật ra, em là fan của anh á, anh có thể ký tên cho em không?"
顶: 564踩: 1758