NSND Lê Khanh: Nghệ sĩ không có hưu, cũng không có tuổi_kết quả nữ canada
Phóng viên: Ít khi người ta thấy NSND Lê Khanh trở lại mạnh mẽ như thời điểm này. Sau "Nơi giấc mơ tìm về" đang làm mưa làm gió trên sóng truyền hình,êKhanhNghệsĩkhôngcóhưucũngkhôngcótuổkết quả nữ canada "Fanti" cũng chuẩn bị ra rạp. Đó là sự trùng hợp hay là cơ duyên nào, thưa chị?
- NSND LÊ KHANH: Đó là duyên. Giai đoạn này tôi đã hoàn thành nhiệm vụ của một nghệ sĩ công dân với nhà nước. Khi ở Nhà hát Tuổi Trẻ, tôi phải dành thời gian, tâm sức cho nhà hát. Còn bây giờ, môi trường nghệ thuật là gia đình. Giờ tôi đã là cánh chim tự do, tìm đi nhiều hướng. Trong nghệ thuật, tự do có nhiều thuận lợi, nó là cơ hội. Vậy nên mới có câu "Nghệ sĩ không có hưu, cũng không có tuổi". Tôi tận dụng cơ hội này để quay lại điện ảnh. Một khi lâu lâu mình trở lại, mình như gương mặt mới nên các đạo diễn cũng tranh thủ tận dụng gương mặt "mới" này.
Chữ "mới" rất khuyến khích, nó kích hoạt sự sáng tạo, không làm người ta văng ra khỏi guồng quay của thời đại. Nhưng phải mạo hiểm, thậm chí là những rủi ro. Những điều này làm cho mình có thêm nghị lực, có thêm hào hứng.
Chị từng nói trong nghệ thuật chị là một "chiến binh", nhiều người tò mò về điều này lắm?
- À, chỗ này thì phải nói là chiến binh cả trong nghĩa đen và nghĩa bóng đấy. Tôi từng đóng vai anh hùng với một thủ pháp nghệ thuật đặc biệt, sân khấu hoàn toàn trống rỗng, không trang trí. Hình thức sân khấu ấy giúp diễn viên bộc lộ những cảm nhận thấu đáo về anh hùng. Tất cả những tưởng tượng của người nghệ sĩ khiến khán giả tin có một anh hùng trước mắt họ.
Anh hùng trong đời sống là không có ai đỡ lưng, không có điều kiện hoàn hảo, không bỏ cuộc. Gần đây có một câu tôi rất thích - anh hùng hay thành công là sau những lần thất bại lên xuống, người ta không bỏ cuộc. Tôi đã làm nghề với tinh thần ấy.
Có người nhận xét Lê Khanh là người đặc biệt vì chị diễn như đời, như chính mình là nhân vật đó. Để làm được điều này chắc chắn khó, chị có bí quyết gì không?
- Trong nghề của tôi có từ hóa thân - hòa vào nhân vật ngoài mình, trên cơ sở con người mình. Năng khiếu quyết định 30%-40% thành công của mỗi diễn viên. Trong điện ảnh, năng khiếu rất quan trọng. Có nhiều đạo diễn tìm những diễn viên không chuyên và bộ phim đã rất thành công; 60%-70% còn lại là phải tôi luyện trong môi trường diễn xuất và cả học tập suốt đời qua quan sát, nghe, nhìn, cảm nhận. Những điều này sẽ thành thói quen hằng ngày với mỗi diễn viên. Khi có cái nhìn cảm xúc, diễn viên sẽ hóa thân và diễn xuất tốt.
Khi còn trẻ, chị làm việc với các đạo diễn tên tuổi. Còn bây giờ, khi có tuổi, chị thường xuyên làm việc với các đạo diễn trẻ. Có điều gì ở họ lôi cuốn chị?
- Họ làm tôi trẻ lại, cho tôi những năng lượng để tôi thấy mình không lạc hậu. Thêm nữa, họ có con đường độc đáo của tuổi trẻ. Sau khi tu nghiệp nước ngoài về, họ mang những điều hay về nước làm phim - "con hơn cha là nhà có phúc" - tôi thích điều này.
NSND Lê Khanh (Ảnh: MILOR TRẦN)