Truyện Cán Hoa Khúc_dự đoán bóng đá kèo nhà cái

作者:World Cup 来源:La liga 浏览: 【】 发布时间:2025-01-10 16:33:16 评论数:
Bánh xe phát ra âm thanh lạch cạch lạch cạch,ệnCánHoaKhúdự đoán bóng đá kèo nhà cái nàng cố hết sức chuyển động, kéo nước từ dưới giếng sâu lên.Giờ đang là tháng ba, tuy đã là cuối mùa xuân, nhưng đối với mộtngười sinh trưởng ở châu Á nhiệt đới như nàng mà nói, gió vẫn rất lạnh.Nhưng thái dương cùng lao động, lại làm cho nàng toàn thân đổ mồ hôi,gió thổi qua chiếc áo bông nửa mới nửa cũ, cũng sẽ cảm thấy rùng mình.Cho dù đã hơn một năm, nàng vẫn không thể thích ứng được với khí hậu ôn đới như vậy. Chờ tới khi cố hết sức đổ được nước giếng vào thùng,nàng nhẹ nhàng thở ra, mềm nhũn ngồi xuống dựa vào thùng nước lớn mà thở gấp, ánh mắt nhìn trời quang xanh thẳm. Quấn lại mảnh vải trên nhữngngón tay không ngừng run run, có hơi dính dính, đau tận tim, đại kháivết thương lại bị nứt ra.Nàng lại dùng nước giếng, làm dịu đi bàn tay đang đau đớn. May mắncông việc hôm nay đại khái đều làm xong rồi, chỉ còn phải làm cơm chiềunữa mà thôi.Cho dù phía sau, mặt trời cũng mới ngả về tây, còn lâu mới lặnxuống. Nhưng mà nếu sờ soạng nữa sẽ không nấu được cơm, dầu nành rấtđắt. Không giống với một năm trước, hiện tại mỗi bữa cơm đều thực quýtrọng, mỹ vị.So với nhà bên, nàng đã là rất giàu có, cơm có thể ăn cơm khô, lạilà gạo trắng như trân châu, không độn một chút hoa màu khác. Nhà bên đều biết, nói nàng quá giàu có, trong nhà có người già, trẻ con sinh bệnh,sẽ sang mượn gạo trắng ── đây chính là phúc phận được ăn ngon mà chỉ cótrẻ con hoặc khi sinh bệnh mới có được.Nàng đảo cơm tẻ trong nồi, nước sôi liền rắc một nắm cải thìa chỉcao bằng ngón tay, cùng một nắm xuân cửu nhỏ vào, chờ rau xanh, cho mộtchút mỡ heo cùng muối, trên một cái bếp nhỏ khác là một nồi măng trúc đã bóc vỏ luộc.Trên cơm tẻ là cải thìa thanh thúy cùng xuân cửu, mang theo một chút mỡ heo thơm lừng. Đóng cửa bếp lại, nàng bưng cái bát lớn đựng đồ ăn,cầm lấy đũa trúc, đi đến sườn núi sau nhà, ngồi xếp bằng trên cỏ, nhìnmặt hồ xanh như ngọc bích dưới chân núi, mỹ mỹ ăn cơm chiều.Không nghĩ tới, chỉ là một năm mà thôi, hạnh phúc lại đơn giản như vậy ── ngồi nhìn hồ nước, ăn cơm dưới ánh chiều tà.Nàng tên Bạch Dực… Nếu không nhớ lầm. Hoặc là, nàng không có nổiđiên. Hẳn là cái tên này, không sai. Tuy rằng nàng vẫn cảm thấy mơ hồ,không được rõ ràng. Nhưng mà cuộc sống đơn giản đến chỉ còn lại có ăncơm, ngủ, làm việc, sự mơ hồ này cũng trở nên vô cùng không quan trọngnữa.Một năm trước, nàng đi vào Đàn sơn ở lân cận thôn này. Nói chính xác, là trong rừng cây cách thôn này khoảng hai dặm.Đến bây giờ nàng vẫn không rõ, nàng rốt cuộc là còn sống hay đãchết. Rõ ràng là nhảy từ trên tầng cao nhất của trường học xuống… Nhưnglàm sao lại xuất hiện tại ‘âm phủ’ phong cảnh đầy nắng này ? Đoạn thờigian ở giữa biến đi đâu?Hay là, trên thực tế, nàng đã trở thành người thực vật, đây chỉ là một giấc mộng dài, giống như trên phim truyền hình vẫn chiếu?Nàng thật đúng là không biết.Nhưng người bị nàng đè trúng… Xúc cảm cùng mùi máu tươi vẫn còn chân thật.Có một vị tiên sinh da bọc xương tái nhợt đã cứu nàng… Đại khái đi

最近更新