Truyện Tổng Tài Yêu Hai Người_bảng xếp hạng bóng đá câu lạc bộ ý

作者:Nhà cái uy tín 来源:La liga 浏览: 【】 发布时间:2025-01-10 17:29:15 评论数:
Bạch Yên Chi sang phòng sách,ệnTổngTàiYêuHaiNgườbảng xếp hạng bóng đá câu lạc bộ ý ngồi gục mặt xuống bàn sát cửa sổ. Ánh trăng sáng soi rõ nỗi khổ của cô. Nước mắt ướt nhoè hàng mi cong, tuông dòng xuống mặt bàn. Cô sợ lắm, sợ ly hôn thật, sợ buộc phải rời xa Mặc Đình Ngôn, lúc nhận ra Mặc Đình Ngôn lúc nhỏ cũng thích mình, thì đoạn tình cảm này lúng sâu thêm rồi.

[…]

- Đình Ngôn, em quay về rồi, anh coi ly hôn Bạch Yên Chi đi chứ! Cứ dây dưa mãi sao?

Lạc Vy nằm trong lòng Mặc Đình Ngôn trên một căn phòng khách sạn, lớp kính trong suốt có thể ngắm cảnh mây trời, chim chốc. Câu hỏi của Lạc Vy khiến Mặc Đình Ngôn bối rối. Hắn không hề có ý định ly hôn Bạch Yên Chi.

Mặc Đình Ngôn đưa Lạc Vy đi dự sự kiện ra mắt mỹ phẩm dòng nước hoa mà Lục Thị hợp tác với công ty hắn. Lạc Vy đột nhiên sốt cao, mà trên đường về nhà xe bị chết máy, buộc lòng hắn phải tìm khách sạn cho Lạc Vy nghỉ ngơi.

Thuê hai phòng nhưng Lạc Vy cứ mơ ác mộng, khóc la nên hắn gắn dỗ cho nàng ngủ rồi sẽ về phòng mình. Tình hình là Lạc Vy ôm chặt hắn không rời.

Mặc Đình Ngôn rời khỏi giường, trầm giọng nói:

- Lạc Vy, chúng ta kết thúc đi, em muốn bao nhiêu ghi vào…Anh sẽ bù đắp cho em!

Lạc Vy sốc tâm lý, khi người cô yêu chìa trước mặt cô tờ chi phiếu, nước mắt cô khẽ rơi.

- Đình Ngôn, anh không thể đối xử với em thế được, em đã dâng cho anh sự trong trắng đời con gái, anh là mối tình đầu của em, em rất yêu anh.

Mặc Đình Ngôn lặng thinh, tình cảm dành cho Lạc Vy đã nhạt nhoà, sự trói buộc hắn có chăng là tấm màng trinh tiết kia.

- Lạc Vy, anh xin lỗi, anh không thể ly hôn.

- Tại sao?.. Tại sao?..

Lạc Vy khóc đau bi thương ôm phía sau áp khuôn bờ má đâm lệ ướt lưng áo nam nhân.

- Bạch Yên Chi không trong còn trắng khi về với anh, tại sao anh chấp nhận vậy?

Mặc Đình Ngôn giật mình:

- Tại sao em biết cô ta thất tiết hả?

Lạc Vy cười gian tà trên lưng hắn, vuốt ve cơ bụng hoàn hảo của kia.

- Anh quên em là bạn của Bạch Yên Chi sao? Anh có muốn biết ai là người ăn cô ta không?

Hắn nghiến răng tức giận, Lạc Vy thuận thế nói tiếp:

- Là Lục…Thừa…Cẩn.

Mặc Đình Ngôn nghe cái tên đó, hai tay cuộn tròn nắm đấm phát ra tiếng các đốt ngón tay kêu rôm rốp. Lạc Vy cười đắc ý, nghĩ thế nào với tính chiếm hữu cao và sĩ diện Mạc Đình Ngôn sẽ không chấp nhận ăn đồ thừa của đối tác công ty mình.

- Em chắc chứ?

Mặc Đình Ngôn hỏi lại, hắn muốn xác định rõ có đúng là Lục Thừa Cẩn không? Vì hắn tiếp xúc mấy lần với người đó, phong thái nho nhã. Sau khi kết hôn Bạch Yên Chi đã vạch rõ ranh giới, và anh ta cũng không có ý xen vào phá hoại mà.

Nhưng nghĩ đi cũng phải nghĩ lại, hắn tin người con trai kia, không có nghĩ là tin Bạch Yên Chi đàng hoàn.

Lạc Vy khẽ nói:

- Họ yêu nhau 4 năm, ngôi nhà cô ta ở là do Lục Thừa Cẩn thuê, học phí cô ta đóng là do Lục Thừa Cẩn lo đấy. Được bao nuôi đây, trước đây chả phải còn cô tình ngã vào người anh mồi chày sao?

Hai từ “mồi chày” khiến Mặc Đình Ngôn xoay ngược về quá khứ. Lần đó tới thăm Lạc Vy, Bạch Yên Chi rót nước mời, nhưng ngơ ngác nhìn hắn đâm đâm, lại còn làm đổ ly nước lên người hắn ước cả áo quần, vươn tay lau phủi nhiệt tình hắn.

Giỏi lắm, Bạch Yên Chi hoá ra cô tâm cơ đến thế, vì muốn bảo vệ người yêu cũ mà chịu đòn chứ không khai ra. Khốn kiếp.

- Đình Ngôn, đừng bỏ em được không?

Lời nói rót mật, ánh mắt đáng thương khiến hắn mũi lòng, thôi thì tạm thì cứ từ từ tính sau. Giờ tính sổ cô vợ lăng loàng trước đã.

[…]

Sáng sớm…

- Quản gia, ông cho con ra ngoài xíu được không?

Bạch Yên Chi bước trên lầu xuống thấy quản gia Dĩnh Đường đang pha trà ở sofa, nhìn quanh không có bóng ai nữa liền buông lời xin phép. Quản gia Dĩnh Đường ngẩng lên thấy thiếu phu nhân, vẽ mặt khẩn cầu, nhưng lệnh của thiếu gia sau ông cãi được, đành khẽ lắc đầu.

- Thiếu phu nhân, chuyện này không được đâu. Thiếu gia sẽ đánh người nữa đó.