Truyện Dạ Oanh_tài xỉu bóng đá

作者:La liga 来源:La liga 浏览: 【】 发布时间:2025-01-11 06:43:54 评论数:
Editor: Hazakura

Đám ma mới đến căn cứ xin nương tựa. Nhờ thế,ệnDạtài xỉu bóng đá phố đèn đỏ mừng khách mới đến.

Trước tận thế, những con phố diễm tình mang tên phố đèn đỏ. Đương ngày tàn càng lúc càng gian nan, những con phố ấy vẫn được hoan nghênh hết mực.

Người mưu sinh ở phố đèn đỏ gọi dạ oanh, tựa loài chim chuyên cất giọng hót vào ban đêm.

Đám dạ oanh thường không có dị năng, không thể tự lực cánh sinh. Vừa hay, một bên là những kẻ xinh đẹp yếu đuối, bên còn lại là bọn dị nhân lang bạt.

Đám dị nhân mới đến khi nghe danh phố đèn đỏ đều kéo nhau sang xem thử. Trong số đó có kẻ được hội mình ba hoa về đủ loại chuyện cấm thiếu nhi nơi ấy đến ngứa ngày trong lòng. Mấy ngày sau, cậu ta vội mang đống đá thạch quý kiếm được từ nhiệm vụ đến phố đèn đỏ.

Bao nhiêu đá quý đổi được bấy nhiêu dạ oanh, kẻ xinh đẹp nhất tất đắt nhất.

Tên ma mới đứng tần ngần trước cửa, nhìn hành lang dài trước mặt. Ở tầng hai, phòng nào cũng có dạ oanh, còn là hàng tốt hiếm có khó tìm.

Mặt cậu ta ửng đỏ, tim đập nhanh, quyết tâm gọi mặt hàng quý nhất.

Lúc cậu ta hấp tấp bước lên lầu đến căn phòng ở cuối hành lang, khi đến ngã rẽ, bỗng thấy có ai đi ngang qua.

Tên ma mới giãy dụa chốn ngày tàn đến thoi thóp ngẩn ra. Tầm mắt cậu ta vô ý đuổi theo người ấy, dính chặt trên thớ tóc đen nhánh rơi lả tả trên làn da trắng nõn.

Áo cài nút đến tận cổ, chỗ giáp với tóc để lộ mảng da. Ai tựa ánh trăng sáng nơi đầm lầy đen kịt, nhợt nhạt, dịu dàng mềm mại, còn sáng ngời động lòng người.

Tên ma mới ngắm đến ngây dại, đợi khi người ấy sắp khuất tầm mắt mới bừng tỉnh giấc đang mơ, hét to đến lạc giọng:

"Ê!"

Bước chân người ấy không ngừng.

Thế là cậu ta bước nhanh đến, vội kéo cánh tay đối phương. Sau khi thấy rõ gương mặt người ấy, cậu ta bèn ra vẻ mềm mỏng, buộc miệng hỏi gần như lắp bắp:

"Phòng em ở đâu...."

Thân người ấy bị cậu ta kéo nghiêng, để lộ sắc áo tối màu kẻ sọc trắng đơn điệu. Ấy là đồng phục công tác thống nhất trong căn cứ.

Khuôn mặt người ấy không chút biểu tình, lạnh như băng phủ tầng sương tuyết.

Người đẹp tựa băng tạc, mũi cao môi mỏng, khiến ai nhìn cũng thấy lắng lòng, như đang thưởng thức bức tranh thủy mặc kinh diễm.

Sắc môi hồng nhạt như nét chấm phá vô ý, tựa đoá hoa hút hồn thấp thoáng chốn sương mù mông lung.

Người ấy liếc tên ma mới đang ngó mình chằm chằm, rũ mi. Song người ấy thấy cánh tay đang níu chặt mình, bèn nhăn mày.

Ngay sau đó, người ấy dùng bàn tay đeo bao tay trắng gạt phắt tên ma mới, bỏ đi không nói lời nào.

Tên ma mới đứng tại chỗ ngơ ngẩn, vọng theo bóng lưng mảnh khảnh thẳng tắp, dường như vừa tỉnh giấc mơ xuân.

Sau khi rời khỏi phố đèn đỏ, tên ma mới ôm nỗi thất vọng với dạ oanh được xưng tụng xinh đẹp nhất mà ngẩn ngơ nhớ về thoáng kinh hồng khi nhìn nhân viên công vụ nọ.



Đẹp đến thế, cư nhiên không phải dạ oanh, thật quá đáng tiếc.

Thế nhưng, hôm sau trên đường chấp hành nhiệm vụ, lúc cậu ta đột nhiên bị trói gô đến trước mặt ông trùm căn cứ, nỗi tương tư ấy biến mất hoàn toàn.

Khi cậu ta mới đến từng nghe nói, ông trùm từng là bộ đội đặc chủng, sau khi gia nhập căn cứ vì bất mãn với chế độ hiện hành đã chém phăng đầu lãnh đạo cũ, tự mình nắm quyền.

Hắn ta có thủ đoạn tàn nhẫn, gọn gàng quyết đoán, riêng nhóm dị nhân cấp cao mới được gặp, trừ phi có chuyện gì...

Đương lúc tên ma mới rối như tơ vò, cậu ta nhìn thấy người bên cạnh hắn.