Truyện Soái Ca Nhút Nhát (My Little Boyfriend)_ket cup c2
Vào 10 năm về trước,ệnSoáiCaNhútNháket cup c2tại trường tiểu học XX,lớp YY:
-Này mập,làm bài tập cho tui- với giọng hắc dịch nó nói,trong khi đang dán mắt vào chiếc điện thoại.
-Cho mình xin lỗi nha Sâu,mình chưa làm bài tập của mình,nên mình không thể làm cho cậu được – hắn nói với giọng lí nhí
-Cậu làm cho tui trước đi,của cậu làm sau cũng được – Nó nói với giọng nhờ vả, trong khi mắt chẳng rời chiếc điện thoại.
-Nhưng hôm nay là hạn chót rồi,cô bảo nếu tớ không làm thì sẽ mời ba mẹ của tớ – giọng hắn trở nên nhỏ hơn
-BÂY GIỜ CẬU CÓ LÀM CHO TÔI KHÔNG, MÍT – nó giận dữ đập bàn gằn từng chữ.
-Được.. Được mình làm mà – vừa nói hắn vừa gật đầu liên tục.
Cuối cùng tiếng trống báo hiệu vào tiết học đã bắt đầu, khi cô giáođi xung quanh kiểm tra bài tập thì bước chân của cô dừng tại chổ hắn:
– Hoàng Lâm à, đây là lần thứ mấy em quên làm bài tập rồi hả? Tôinhất định phải gọi cho gia đình em mới được, nhưng trước hết em hãy rahành lang quỳ gối đi- cô giáo với vẻ mặt thất vọng nói
Hắn lủi thủi từng bước chân ra đến cửa lớp, bỗng nó cất tiếng nói:
– Thưa cô, là em không làm bài tập nên đã đổi tập của bạn Lâm nên cô đừng phạt bạn ấy,mà người cô nên phạt là em.
-Dù là vậy, nhưng Lâm vẫn có lỗi nên hai em ra hành lang chịu phạt đi -Nó và hắn cùng nhau đi ra hành lang chịu phạt nhưng tâm trạng lại rấtvui vẻ.
-Này Sâu,sao cậu lại nói giúp cho tớ thế- Hắn thắc mắc.
-Vì tôi không muốn mắc nợ thằng mập như cậu – Nó lại giở giọng hách dịch.
– Dù là vậy,nhưng tớ vui lắm,cám ơn vì cậu đã nói giúp cho tớ cậuthật tốt bụng- Nói rồi hắn nở một nụ cười tươi rói khiến cho nó đỏmặt,rồi quay sang chổ khác
-Mới giúp có chút xíu, mà cậu đã vui như sắp khóc, đúng là cái đồ ẻo lả chuyên bị bắt nạt
-Nhưng nếu có cậu bảo vệ tớ thì sẽ không còn ai dám bắt nạt tớ nữa.
– Ai… ai nói là tôi sẽ bảo vệ cậu chứ – nó lại tiếp tục đỏ mặt nhìn về phía hắn, hắn chỉ biết cười trừ.
——————– ta không phải vạch ngăn cách không gian và thời gian đâu ———————
Tại một góc nào đó của sân trường
– Này, mày có phải là thằng Lâm heo thằng chuyên bị một đứa con gái bắt nạt không – Một tên to con nhất đám lên tiếng.
– Chắc chắn là thằng này rồi đại ca, vì trong lớp chỉ có một mình nó là mập nhất – thằng đàn em lên tiếng.
– Nhìn cái mặt nó là tao không ưa nổi rồi
– Mấy bạn ơi, mình đói quá mấy bạn cho mình đi mua đồ ăn xong rồi tụi mình nói chuyện sau được không vậy – hắn năn nĩ
– Mày muốn ăn à, vậy tao sẽ cho mầy ăn, tụi bây đưa cho tao cái dĩa cơm đi – tên đại ca hất dĩa cơm xuống đất.
-Này mập,làm bài tập cho tui- với giọng hắc dịch nó nói,trong khi đang dán mắt vào chiếc điện thoại.
-Cho mình xin lỗi nha Sâu,mình chưa làm bài tập của mình,nên mình không thể làm cho cậu được – hắn nói với giọng lí nhí
-Cậu làm cho tui trước đi,của cậu làm sau cũng được – Nó nói với giọng nhờ vả, trong khi mắt chẳng rời chiếc điện thoại.
-Nhưng hôm nay là hạn chót rồi,cô bảo nếu tớ không làm thì sẽ mời ba mẹ của tớ – giọng hắn trở nên nhỏ hơn
-BÂY GIỜ CẬU CÓ LÀM CHO TÔI KHÔNG, MÍT – nó giận dữ đập bàn gằn từng chữ.
-Được.. Được mình làm mà – vừa nói hắn vừa gật đầu liên tục.
Cuối cùng tiếng trống báo hiệu vào tiết học đã bắt đầu, khi cô giáođi xung quanh kiểm tra bài tập thì bước chân của cô dừng tại chổ hắn:
– Hoàng Lâm à, đây là lần thứ mấy em quên làm bài tập rồi hả? Tôinhất định phải gọi cho gia đình em mới được, nhưng trước hết em hãy rahành lang quỳ gối đi- cô giáo với vẻ mặt thất vọng nói
Hắn lủi thủi từng bước chân ra đến cửa lớp, bỗng nó cất tiếng nói:
– Thưa cô, là em không làm bài tập nên đã đổi tập của bạn Lâm nên cô đừng phạt bạn ấy,mà người cô nên phạt là em.
-Dù là vậy, nhưng Lâm vẫn có lỗi nên hai em ra hành lang chịu phạt đi -Nó và hắn cùng nhau đi ra hành lang chịu phạt nhưng tâm trạng lại rấtvui vẻ.
-Này Sâu,sao cậu lại nói giúp cho tớ thế- Hắn thắc mắc.
-Vì tôi không muốn mắc nợ thằng mập như cậu – Nó lại giở giọng hách dịch.
– Dù là vậy,nhưng tớ vui lắm,cám ơn vì cậu đã nói giúp cho tớ cậuthật tốt bụng- Nói rồi hắn nở một nụ cười tươi rói khiến cho nó đỏmặt,rồi quay sang chổ khác
-Mới giúp có chút xíu, mà cậu đã vui như sắp khóc, đúng là cái đồ ẻo lả chuyên bị bắt nạt
-Nhưng nếu có cậu bảo vệ tớ thì sẽ không còn ai dám bắt nạt tớ nữa.
– Ai… ai nói là tôi sẽ bảo vệ cậu chứ – nó lại tiếp tục đỏ mặt nhìn về phía hắn, hắn chỉ biết cười trừ.
——————– ta không phải vạch ngăn cách không gian và thời gian đâu ———————
Tại một góc nào đó của sân trường
– Này, mày có phải là thằng Lâm heo thằng chuyên bị một đứa con gái bắt nạt không – Một tên to con nhất đám lên tiếng.
– Chắc chắn là thằng này rồi đại ca, vì trong lớp chỉ có một mình nó là mập nhất – thằng đàn em lên tiếng.
– Nhìn cái mặt nó là tao không ưa nổi rồi
– Mấy bạn ơi, mình đói quá mấy bạn cho mình đi mua đồ ăn xong rồi tụi mình nói chuyện sau được không vậy – hắn năn nĩ
– Mày muốn ăn à, vậy tao sẽ cho mầy ăn, tụi bây đưa cho tao cái dĩa cơm đi – tên đại ca hất dĩa cơm xuống đất.