当前位置:
Truyện Này Búp Bê! Hãy Nhớ Em Thuộc Quyền Sở Hữu Của Tôi Đấy!_lịch thi đấu bóng đá anh
时间:2025-01-25 06:30:06 出处:Nhận Định Bóng Đá阅读(143)
Nó là một cô bé mồ côi cha mẹ.Ở trong cô nhi viện được cáccô giáo yêu thương nhưng ra ngoài lại bị những đứa khác cùngtuổi bắt nạt.Nó hay bị mấy đứa khác trêu là:
-Đồ mồ côi không được dạy bảo,ệnNàyBúpBêHãyNhớEmThuộcQuyềnSởHữuCủaTôiĐấlịch thi đấu bóng đá anhsuốt ngày chỉ biết đi ăn xin,có khi còn ăn cắp ăn trộm.
Mấy đứa đó còn kéo tóc,đánh đập nó.Họ trêu nó là đồ lập dị bởi nó có một đôi mắt rất to và tròn,lại hay long lanh,ươn ướt nên nhìn nó lúc nào cũng như sắp khóc.
Về tới cô nhi viện,nó lúc nào cũng tơi tả,quần áo ráchbươm.Nó nhớ bố mẹ nó lắm,mặc dù chưa bao giờ được gặphọ.Rồi một mùa đông năm ấy,nó cũng bị những đứa trẻ khácđánh,trêu chọc nhưng lần này nó không đi về cô nhi viện mà đôichân nó vô thức đưa nó đến một cánh đồng hoa.Cánh đồng ấy rất đẹp nhưng bị tuyết phủ trắng xóa.Giữa cánh đồng ấy có mộtcây cổ thụ rất to lớn.Nó đi đến và ngồi dưới gốc cây cổthụ.Nó ngủ thiếp đi vì quá mệt mỏi.Trong giấc mơ,nó thấy bốmẹ đang dang tay đón nó và tất nhiên nó chạy lại với bốmẹ.Họ dắt nó đi một đoạn rồi tự dưng biến mất:
-Bố mẹ đừng bỏ con mà,con không muốn sống trên trần gian lạnh lẽo này đâu,con cô đơn lắm!
Sáng hôm sau,người ta thấy xác một cô bé nằm cạnh gốc câycổ thụ.Nó đã chết vì lạnh.Nhưng linh hồn nó không lên thiênđàng,không xuống địa ngục mà lại nhập vào một con búp bê củamột khu trưng bày thời trang.Điều lạ là từ khi nó nhập vàomột con búp bê,con búp bế này nhìn y như người thật,không còncác phần nối với nhau rời rạc mà y như con người,đặc biệt,conbúp bê này cũng xó đôi mắt to,rất to,cái đôi mắt lúc nào cũng ươn ướt ấy.Thực ra lúc đầu con búp bê này khá xấu xí,nhưngbây giờ lại trở nên xinh đẹp lạ thường.Người đầu tiên pháthiện ra là bác lao công của khu trưng bày này.Thực ra lúc đầuvào trong kho bác cũng chẳng chú ý nhưng cặp mắt to tròn cứnhìn bác chằm chằm làm bác rùng mình.Và từ như thế,nó đượcđem ra làm búp bê trưng bày chứ không còn ở trong kho tốităm,lạnh lẽo kia nữa.
Hắn là giám đốc của công ty FS,một công ty nổi tiếng thếgiới về những mặt hàng thời trang cao cấp.Hôm nay hắn được mời đến tham dự buổi trưng bày thời trang.Dù biết là không có gìđáng chú ý nhưng hắn cảm thấy như bị thôi thúc.Thôi thì đànhđến xem sao.
Đúng thật là buổi trưng bày chả có gì.Nhưng có một vậtlàm hắn chú ý đến.Hắn tiến lại gần nó,nhìn chằm chằm vàomắt nó thật lâu,sau đó mỉm cười,một nụ cười hết sức lưu manh.
Nó thì chưa bao giờ nhìn ai ở mức độ sát như thế,lại làđàn ông nữa,làm nó ngượng chín cả lên,hai má ửng hồng,tim đập thình thịch.Nhưng công nhận là rất đẹp trai.Đôi mắt sắcsảo,nhưng đôi mắt ấy cũng rất lạ.Đó là một đôi mắt màu hổphách!
Hắn đi một lát,sau đó quay về và chỉ vê phía nó:
-Tôi muốn mua con búp bê này!
-Con này ạ?-Người quản lý lắp bắp
-Đúng vậy.Bao nhiêu cũng được.
Chuyện như thế đấy và nó được đưa về công ty của hắn.Àkhông,nói rõ ra là được đưa vào phòng hắn.Một lúc sau,hắncũng bước vào phòng,đóng cửa lại,tiến đến gần nó,lại nhìnmột cách chăm chú nhưng lần này là bật cười thành tiếng:
-Haha,hay lắm.Lần đầu ta thấy một con búp bê như vậy đấy.Nhà ngươi giấu ai thì giấu nhưng không giấu được ta đâu!
“Giấu ư?Nó có giấu gì đâu?”
-Nói đi!Ngươi rốt cuộc là cái gì?
Im lặng….
-Đừng ngoan cố nữa!Ta biết hết rồi!
Vẫn im lặng….
-Ta không có kiên nhẫn đâu.Nếu ngươi không nói,ta sai người đưa ngươi lên máy bay rồi thả xuống đấy!
…
-Không tin phải không? Người đâu…
-Đừng mà…
-Haha,rốt cuộc cũng nói rồi sao?Ngươi là ai hả?
-Tôi…tôi là…búp bê…
-Huề vốn à?Mà thôi không sao.Cô tên gì?
-Hoàng Ngọc Bảo Ánh…
-Bảo Ánh à?Tên hay lắm.Tại sao cô lại ở đây?
-Đồ mồ côi không được dạy bảo,ệnNàyBúpBêHãyNhớEmThuộcQuyềnSởHữuCủaTôiĐấlịch thi đấu bóng đá anhsuốt ngày chỉ biết đi ăn xin,có khi còn ăn cắp ăn trộm.
Mấy đứa đó còn kéo tóc,đánh đập nó.Họ trêu nó là đồ lập dị bởi nó có một đôi mắt rất to và tròn,lại hay long lanh,ươn ướt nên nhìn nó lúc nào cũng như sắp khóc.
Về tới cô nhi viện,nó lúc nào cũng tơi tả,quần áo ráchbươm.Nó nhớ bố mẹ nó lắm,mặc dù chưa bao giờ được gặphọ.Rồi một mùa đông năm ấy,nó cũng bị những đứa trẻ khácđánh,trêu chọc nhưng lần này nó không đi về cô nhi viện mà đôichân nó vô thức đưa nó đến một cánh đồng hoa.Cánh đồng ấy rất đẹp nhưng bị tuyết phủ trắng xóa.Giữa cánh đồng ấy có mộtcây cổ thụ rất to lớn.Nó đi đến và ngồi dưới gốc cây cổthụ.Nó ngủ thiếp đi vì quá mệt mỏi.Trong giấc mơ,nó thấy bốmẹ đang dang tay đón nó và tất nhiên nó chạy lại với bốmẹ.Họ dắt nó đi một đoạn rồi tự dưng biến mất:
-Bố mẹ đừng bỏ con mà,con không muốn sống trên trần gian lạnh lẽo này đâu,con cô đơn lắm!
Sáng hôm sau,người ta thấy xác một cô bé nằm cạnh gốc câycổ thụ.Nó đã chết vì lạnh.Nhưng linh hồn nó không lên thiênđàng,không xuống địa ngục mà lại nhập vào một con búp bê củamột khu trưng bày thời trang.Điều lạ là từ khi nó nhập vàomột con búp bê,con búp bế này nhìn y như người thật,không còncác phần nối với nhau rời rạc mà y như con người,đặc biệt,conbúp bê này cũng xó đôi mắt to,rất to,cái đôi mắt lúc nào cũng ươn ướt ấy.Thực ra lúc đầu con búp bê này khá xấu xí,nhưngbây giờ lại trở nên xinh đẹp lạ thường.Người đầu tiên pháthiện ra là bác lao công của khu trưng bày này.Thực ra lúc đầuvào trong kho bác cũng chẳng chú ý nhưng cặp mắt to tròn cứnhìn bác chằm chằm làm bác rùng mình.Và từ như thế,nó đượcđem ra làm búp bê trưng bày chứ không còn ở trong kho tốităm,lạnh lẽo kia nữa.
Hắn là giám đốc của công ty FS,một công ty nổi tiếng thếgiới về những mặt hàng thời trang cao cấp.Hôm nay hắn được mời đến tham dự buổi trưng bày thời trang.Dù biết là không có gìđáng chú ý nhưng hắn cảm thấy như bị thôi thúc.Thôi thì đànhđến xem sao.
Đúng thật là buổi trưng bày chả có gì.Nhưng có một vậtlàm hắn chú ý đến.Hắn tiến lại gần nó,nhìn chằm chằm vàomắt nó thật lâu,sau đó mỉm cười,một nụ cười hết sức lưu manh.
Nó thì chưa bao giờ nhìn ai ở mức độ sát như thế,lại làđàn ông nữa,làm nó ngượng chín cả lên,hai má ửng hồng,tim đập thình thịch.Nhưng công nhận là rất đẹp trai.Đôi mắt sắcsảo,nhưng đôi mắt ấy cũng rất lạ.Đó là một đôi mắt màu hổphách!
Hắn đi một lát,sau đó quay về và chỉ vê phía nó:
-Tôi muốn mua con búp bê này!
-Con này ạ?-Người quản lý lắp bắp
-Đúng vậy.Bao nhiêu cũng được.
Chuyện như thế đấy và nó được đưa về công ty của hắn.Àkhông,nói rõ ra là được đưa vào phòng hắn.Một lúc sau,hắncũng bước vào phòng,đóng cửa lại,tiến đến gần nó,lại nhìnmột cách chăm chú nhưng lần này là bật cười thành tiếng:
-Haha,hay lắm.Lần đầu ta thấy một con búp bê như vậy đấy.Nhà ngươi giấu ai thì giấu nhưng không giấu được ta đâu!
“Giấu ư?Nó có giấu gì đâu?”
-Nói đi!Ngươi rốt cuộc là cái gì?
Im lặng….
-Đừng ngoan cố nữa!Ta biết hết rồi!
Vẫn im lặng….
-Ta không có kiên nhẫn đâu.Nếu ngươi không nói,ta sai người đưa ngươi lên máy bay rồi thả xuống đấy!
…
-Không tin phải không? Người đâu…
-Đừng mà…
-Haha,rốt cuộc cũng nói rồi sao?Ngươi là ai hả?
-Tôi…tôi là…búp bê…
-Huề vốn à?Mà thôi không sao.Cô tên gì?
-Hoàng Ngọc Bảo Ánh…
-Bảo Ánh à?Tên hay lắm.Tại sao cô lại ở đây?
分享到:
温馨提示:以上内容和图片整理于网络,仅供参考,希望对您有帮助!如有侵权行为请联系删除!
猜你喜欢
- Nữ sinh hoảng hồn thoát “bẫy sex” của người yêu
- 4 năm, đào tạo trên 3.000 lượt cán bộ, công chức, viên chức
- Hội nghị Ban Chấp hành Đảng bộ tỉnh lần thứ 6 (mở rộng) khóa IX: Kinh tế
- Ý nghĩa từ chương trình “Góp đá xây Trường Sa”
- Tin chuyển nhượng 15
- Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Việt Nam TX.Dĩ An: Chủ động phòng chống tội phạm
- Hội thảo “Phát huy vai trò TNCN Bình Dương trong thời kỳ đẩy mạnh CNH
- Nâng cao chất lượng kỳ họp HĐND: Kinh nghiệm từ các tỉnh, thành
- Lấy xế hộp chặn đầu xe buýt để vợ kịp chuyến