Truyện Ngài Vệ Sĩ Không Xứng Chức_ti so bong
时间:2025-01-10 17:25:06 出处:Cúp C2阅读(143)
Tháng tới lại phải đóng tiền thuê nhà,ệnNgàiVệSĩKhôngXứngChứti so bong một lần nộp cho cả quý. Rồi anh lại phải bớt ăn bớt mặc, chờ đến tháng sau được phát tiền lương mới góp đủ tiền thuê.
Anh ngửa đầu nhìn trời một hồi, lặng lẽ thở dài, đút hai tay vào túi chuẩn bị về nhà. Đột nhiên chiếc điện thoại trong túi đổ chuông, anh mở máy ra nhìn. Người gọi đến là Lục Minh.
Anh nhận máy: “Alo?”
“Đàn anh Thẩm!” Đầu bên kia là một giọng nam sang sảng. “Bây giờ anh có bận không?”
“Không bận lắm.” Thẩm Kình Vũ hỏi. “Có chuyện gì à?”
“Là thế nay, em có chuyện muốn bàn với anh…” Đối phương dừng lại hai giây. “Có lẽ hơi đường đột một chút, nhưng em nghĩ anh sẽ thấy hứng thú nên mới hỏi.”
Thẩm Kình Vũ nghe cậu vòng vo một hồi hơi váng đầu: “Rốt cuộc có chuyện gì?”
“Việc này hơi phức tạp, đôi ba lời không nói hết.” Lục Minh hỏi. “Anh đang ở đâu? Nếu không thì để em mời anh ăn một bữa, tiện thể nói chuyện trực tiếp luôn.”
Nửa tiếng sau, Thẩm Kình Vũ đi vào quán lẩu, thấy Lục Minh ngồi trong góc vẫy tay với mình nên tiến vào chỗ.
Lục Minh đưa thực đơn cho anh, Thẩm Kình Vũ ra hiệu cậu tự gọi đồ là được. Thế là Lục Minh gạch trên thực đơn một hồi rồi giao lại cho nhân viên phục vụ.
“Đàn anh.” Lục Minh bưng ấm trà rót cho anh. “Bây giờ anh vẫn làm huấn luyện viên phòng tập thể hình à?”
“Ừ.” Thẩm Kình Vũ nhận chén trà, cảm ơn lại.
“Lương thưởng thế nào?”
Thẩm Kình Vũ không muốn nói mình sắp hết gạo sạch đạn rồi, chỉ bình tĩnh cười: “Tự anh ăn no, cả nhà không đói bụng, sống cũng ổn.”
Lục Minh nghe anh nói vậy, trong lòng thấy khó chịu vô cùng. Nếu không vì chuyện năm năm trước, Thẩm Kình Vũ bản lĩnh như vậy sao lại có thể bị vùi dập đến mức bây giờ chỉ có thể dạy người ta giảm cân trong phòng tập thể hình chứ? Cậu muốn nói mấy câu tiếc nuối… Nhưng nhìn ánh mắt bình thản của Thẩm Kình Vũ, cậu thấy nói ra chỉ tổ xát muối vào vết thương, chẳng bằng không đề cập đến nữa.
“Rốt cuộc cậu tìm anh có chuyện gì?” Thẩm Kình Vũ hỏi.
“À, là thế này. Anh biết em mở một công ty bảo an đúng không? Anh cũng biết thỉnh thoảng nhóm bọn em sẽ cung cấp dịch vụ bảo vệ cho ngôi sao, người nổi tiếng.”
Thẩm Kình Vũ gật đầu. Hồi trước Lục Minh còn nhờ anh dạy võ công và Nhu thuật cho các vệ sĩ này.
Lục Minh nói tiếp: “Từ nhỏ em đã chơi với một chị hàng xóm, tên chị ấy là Túc An, em thường gọi là chị An. Em họ của chị ấy hoạt động trong giới giải trí, bây giờ chị ấy đang làm quản lý kiêm trợ lý cho cậu ta. Mấy hôm trước chị ấy tìm em, bảo gần đây em họ chị gặp vài chuyện phiền phức, cần thuê một vệ sĩ tư nhận, nhờ em sắp xếp giúp…”
Thẩm Kình Vũ không hiểu lắm. Chuyện đó thì sao?
“Em họ của chị ấy tên là Kỷ Cẩm, anh biết cậu ta không?”
Thẩm Kình Vũ nghe thấy cái tên này, không khỏi sững sờ.
Kỷ Cẩm đang nổi, biển quảng cáo của cậu xuất hiện đầy các con đường lớn. Nhưng Lục Minh biết Thẩm Kình Vũ không phải người hay chú ý đến mấy tin tức giải trí, cố ý giới thiệu: “Kỷ Cẩm là một ca sĩ xuất phát từ show sống còn* mấy năm trước, nổi từ lúc thi đấu ấy đến bây giờ. Cậu ta rất có tài, tất cả bài hát đều là tự viết…”
(*) show sống còn hay show tuyển tú là một hình thức (concept) chương trình khá nổi ở Hàn và Trung, các thực tập sinh của các công ty thi đấu với nhau để chọn những người cuối cùng, thành lập một nhóm nhạc rồi ra mắt (debut), nổi bật có Produce, Thanh xuân có bạn,…
“Anh biết.” Thẩm Kình Vũ ngắt lời. “Anh biết Kỷ Cẩm, từng xem cậu ấy thi đấu rồi, rất thích cậu ấy.”
Lúc này đến lượt Lục Minh kinh ngạc: “Anh thích cậu ta? Anh còn xem mấy chương trình tạp kỹ*? Trời ạ, em còn tưởng trừ luyện võ ra anh không có hứng thú với cái gì chứ!”
(*) chương trình tạp kỹ hay varierty show là chương trình tổng hợp đủ mọi mô hình tiết mục, từ ca hát, nhảy múa, thực hiện thử thách,…. được dẫn bởi MC, thường có khách mời/người chơi là các nhân vật nổi tiếng, nổi bật có The running man
Thẩm Kình Vũ không giải thích, chỉ hỏi: “Cậu tìm anh là muốn anh giúp cậu huấn luyện cho vệ sĩ của Kỷ Cẩm à?”
Lục Minh lấy lại tinh thần, khua tay lia lịa: “Không phải. Đúng là chị An muốn tìm em để chọn một vệ sĩ đáng tin cho Kỷ Cẩm từ công ty bọn em thật. Chị ấy còn rõ hơn em, dù sao cũng làm việc cho ngôi sao, tính bảo mật vô cùng quan trọng nên chị ấy nhất định phải tìm người quen biết mới yên tâm được. Nhưng vấn đề là em đã sắp xếp mấy người rồi, Kỷ Cẩm đều không hài lòng.”
Thẩm Kình Vũ vẫn không thông. Vậy thì sao? Liên quan gì đến anh?
Lục Minh hắng giọng: “Trong ngành chị An chỉ biết mỗi em, nên chị ấy vẫn mong em có thể tìm được một người đáng tin. Bên đó đưa ra ba yêu cầu, một là có bản lĩnh, phải bảo vệ an toàn được cho Kỷ Cẩm; hai là tính cách tốt, dù sao vệ sĩ cũng là nghề dịch vụ, phải giữ mối hoan hệ hòa hảo với khách hàng; mà thứ ba là yêu cầu khó nhất, phải là người Kỷ Cẩm vừa mắt mới được. Dù sao chị ấy cũng chỉ làm việc thay cậu ta thôi, nếu cậu ta mà bất mãn thì tốt thế nào cũng vô dụng.”
Thẩm Kình Vũ vẫn chưa hiểu, song thấy đôi mắt lấp lánh của Lục Minh nhìn mình đăm đăm. Anh sửng sốt một hồi, đưa tay chỉ vào mũi mình một cách khó tin: “Cậu tìm anh… Chẳng lẽ cậu muốn anh làm vệ sĩ cho Kỷ Cẩm?”
Lục Minh hơi chột dạ, cười hì hì: “Nghe xong điều kiện của chị An em chỉ nghĩ đến anh thôi. Khả năng của anh tuyệt đối không thể chê được, trong nước có mấy người đánh thắng được anh cơ chứ? Tính tình của anh cũng tốt, bao nhiêu năm rồi em chưa thấy anh nổi giận với ai bao giờ. Quan trọng nhất là– anh đẹp trai như thế cơ mà? Kỷ Cẩm nói muốn chọn người vừa mắt, không phải nghĩa là nhìn mặt à? Nếu đến khuôn mặt của anh mà cậu ta còn chê được thì chỉ còn nước tìm con gái bảo vệ mình thôi.”
Thẩm Kình Vũ: “…”
Anh bị Lục Minh tâng bốc đến choáng váng, mờ mịt nói: “Nhưng anh chưa từng làm vệ sĩ cho ai cả. Công ty của cậu nhiều người như thế mà cậu ấy không nhìn nổi một người à?”
Lục Minh im lặng nhìn trời. Sự thật là vậy đấy, cậu đã gửi ảnh tất cả vệ sĩ trong công ty đi rồi mà Kỷ Cẩm vẫn chẳng vừa mắt ai. Túc An còn hỏi lại cậu: Chẳng lẽ công ty bọn em không có người nào tướng mạo đoan chính một chút à?
Cái này chọc trúng chỗ tức của Lục Minh rồi đấy! Cậu tự thấy vệ sĩ nào trong công ty cũng ra dáng người, chẳng qua địch không nổi với ngôi sao lớn mỗi ngày đều thấy trai xinh gái đẹp trong giới giải trí, mắt để lên trời luôn rồi, người bình thường trong mắt cậu ta đều thành hạng tép riu cả.
Lục Minh vì chứng minh bên mình cũng có người đẹp trai, cũng để chứng tỏ khả năng của bản thân nên nóng đầu, thậm chí chưa liên lạc với Thẩm Kình Vũ mà đã tự chủ trương gửi một tấm ảnh của anh cho Túc An. Phải biết Thẩm Kình Vũ là người đẹp trai nhất cậu từng gặp, nếu ngay cả anh cũng không được thì cậu thật sự bất lực.
— Năm ấy bọn họ học ở trường thể thao, trong trường cũng chẳng ít người đẹp trai, nhưng chỉ có Thẩm Kình Vũ đỉnh nhất, ba năm liên tiếp đều được ba hoa khôi gửi thư tình, đúng thật trở thành truyền kì trong trường bọn họ! Tất cả nam sinh ghen tị với Thẩm Kình Vũ đến nghiến răng ken két, song anh vẫn chỉ một lòng si mê võ thuật, trừ việc luyện tập ra chẳng để ý đến chuyện bên ngoài, suốt ba năm không có một người bạn gái nào. Uổng công cho vẻ bề ngoài đẹp như vậy, cũng phụ lòng tất cả các hoa khôi.
Anh ngửa đầu nhìn trời một hồi, lặng lẽ thở dài, đút hai tay vào túi chuẩn bị về nhà. Đột nhiên chiếc điện thoại trong túi đổ chuông, anh mở máy ra nhìn. Người gọi đến là Lục Minh.
Anh nhận máy: “Alo?”
“Đàn anh Thẩm!” Đầu bên kia là một giọng nam sang sảng. “Bây giờ anh có bận không?”
“Không bận lắm.” Thẩm Kình Vũ hỏi. “Có chuyện gì à?”
“Là thế nay, em có chuyện muốn bàn với anh…” Đối phương dừng lại hai giây. “Có lẽ hơi đường đột một chút, nhưng em nghĩ anh sẽ thấy hứng thú nên mới hỏi.”
Thẩm Kình Vũ nghe cậu vòng vo một hồi hơi váng đầu: “Rốt cuộc có chuyện gì?”
“Việc này hơi phức tạp, đôi ba lời không nói hết.” Lục Minh hỏi. “Anh đang ở đâu? Nếu không thì để em mời anh ăn một bữa, tiện thể nói chuyện trực tiếp luôn.”
Nửa tiếng sau, Thẩm Kình Vũ đi vào quán lẩu, thấy Lục Minh ngồi trong góc vẫy tay với mình nên tiến vào chỗ.
Lục Minh đưa thực đơn cho anh, Thẩm Kình Vũ ra hiệu cậu tự gọi đồ là được. Thế là Lục Minh gạch trên thực đơn một hồi rồi giao lại cho nhân viên phục vụ.
“Đàn anh.” Lục Minh bưng ấm trà rót cho anh. “Bây giờ anh vẫn làm huấn luyện viên phòng tập thể hình à?”
“Ừ.” Thẩm Kình Vũ nhận chén trà, cảm ơn lại.
“Lương thưởng thế nào?”
Thẩm Kình Vũ không muốn nói mình sắp hết gạo sạch đạn rồi, chỉ bình tĩnh cười: “Tự anh ăn no, cả nhà không đói bụng, sống cũng ổn.”
Lục Minh nghe anh nói vậy, trong lòng thấy khó chịu vô cùng. Nếu không vì chuyện năm năm trước, Thẩm Kình Vũ bản lĩnh như vậy sao lại có thể bị vùi dập đến mức bây giờ chỉ có thể dạy người ta giảm cân trong phòng tập thể hình chứ? Cậu muốn nói mấy câu tiếc nuối… Nhưng nhìn ánh mắt bình thản của Thẩm Kình Vũ, cậu thấy nói ra chỉ tổ xát muối vào vết thương, chẳng bằng không đề cập đến nữa.
“Rốt cuộc cậu tìm anh có chuyện gì?” Thẩm Kình Vũ hỏi.
“À, là thế này. Anh biết em mở một công ty bảo an đúng không? Anh cũng biết thỉnh thoảng nhóm bọn em sẽ cung cấp dịch vụ bảo vệ cho ngôi sao, người nổi tiếng.”
Thẩm Kình Vũ gật đầu. Hồi trước Lục Minh còn nhờ anh dạy võ công và Nhu thuật cho các vệ sĩ này.
Lục Minh nói tiếp: “Từ nhỏ em đã chơi với một chị hàng xóm, tên chị ấy là Túc An, em thường gọi là chị An. Em họ của chị ấy hoạt động trong giới giải trí, bây giờ chị ấy đang làm quản lý kiêm trợ lý cho cậu ta. Mấy hôm trước chị ấy tìm em, bảo gần đây em họ chị gặp vài chuyện phiền phức, cần thuê một vệ sĩ tư nhận, nhờ em sắp xếp giúp…”
Thẩm Kình Vũ không hiểu lắm. Chuyện đó thì sao?
“Em họ của chị ấy tên là Kỷ Cẩm, anh biết cậu ta không?”
Thẩm Kình Vũ nghe thấy cái tên này, không khỏi sững sờ.
Kỷ Cẩm đang nổi, biển quảng cáo của cậu xuất hiện đầy các con đường lớn. Nhưng Lục Minh biết Thẩm Kình Vũ không phải người hay chú ý đến mấy tin tức giải trí, cố ý giới thiệu: “Kỷ Cẩm là một ca sĩ xuất phát từ show sống còn* mấy năm trước, nổi từ lúc thi đấu ấy đến bây giờ. Cậu ta rất có tài, tất cả bài hát đều là tự viết…”
(*) show sống còn hay show tuyển tú là một hình thức (concept) chương trình khá nổi ở Hàn và Trung, các thực tập sinh của các công ty thi đấu với nhau để chọn những người cuối cùng, thành lập một nhóm nhạc rồi ra mắt (debut), nổi bật có Produce, Thanh xuân có bạn,…
“Anh biết.” Thẩm Kình Vũ ngắt lời. “Anh biết Kỷ Cẩm, từng xem cậu ấy thi đấu rồi, rất thích cậu ấy.”
Lúc này đến lượt Lục Minh kinh ngạc: “Anh thích cậu ta? Anh còn xem mấy chương trình tạp kỹ*? Trời ạ, em còn tưởng trừ luyện võ ra anh không có hứng thú với cái gì chứ!”
(*) chương trình tạp kỹ hay varierty show là chương trình tổng hợp đủ mọi mô hình tiết mục, từ ca hát, nhảy múa, thực hiện thử thách,…. được dẫn bởi MC, thường có khách mời/người chơi là các nhân vật nổi tiếng, nổi bật có The running man
Thẩm Kình Vũ không giải thích, chỉ hỏi: “Cậu tìm anh là muốn anh giúp cậu huấn luyện cho vệ sĩ của Kỷ Cẩm à?”
Lục Minh lấy lại tinh thần, khua tay lia lịa: “Không phải. Đúng là chị An muốn tìm em để chọn một vệ sĩ đáng tin cho Kỷ Cẩm từ công ty bọn em thật. Chị ấy còn rõ hơn em, dù sao cũng làm việc cho ngôi sao, tính bảo mật vô cùng quan trọng nên chị ấy nhất định phải tìm người quen biết mới yên tâm được. Nhưng vấn đề là em đã sắp xếp mấy người rồi, Kỷ Cẩm đều không hài lòng.”
Thẩm Kình Vũ vẫn không thông. Vậy thì sao? Liên quan gì đến anh?
Lục Minh hắng giọng: “Trong ngành chị An chỉ biết mỗi em, nên chị ấy vẫn mong em có thể tìm được một người đáng tin. Bên đó đưa ra ba yêu cầu, một là có bản lĩnh, phải bảo vệ an toàn được cho Kỷ Cẩm; hai là tính cách tốt, dù sao vệ sĩ cũng là nghề dịch vụ, phải giữ mối hoan hệ hòa hảo với khách hàng; mà thứ ba là yêu cầu khó nhất, phải là người Kỷ Cẩm vừa mắt mới được. Dù sao chị ấy cũng chỉ làm việc thay cậu ta thôi, nếu cậu ta mà bất mãn thì tốt thế nào cũng vô dụng.”
Thẩm Kình Vũ vẫn chưa hiểu, song thấy đôi mắt lấp lánh của Lục Minh nhìn mình đăm đăm. Anh sửng sốt một hồi, đưa tay chỉ vào mũi mình một cách khó tin: “Cậu tìm anh… Chẳng lẽ cậu muốn anh làm vệ sĩ cho Kỷ Cẩm?”
Lục Minh hơi chột dạ, cười hì hì: “Nghe xong điều kiện của chị An em chỉ nghĩ đến anh thôi. Khả năng của anh tuyệt đối không thể chê được, trong nước có mấy người đánh thắng được anh cơ chứ? Tính tình của anh cũng tốt, bao nhiêu năm rồi em chưa thấy anh nổi giận với ai bao giờ. Quan trọng nhất là– anh đẹp trai như thế cơ mà? Kỷ Cẩm nói muốn chọn người vừa mắt, không phải nghĩa là nhìn mặt à? Nếu đến khuôn mặt của anh mà cậu ta còn chê được thì chỉ còn nước tìm con gái bảo vệ mình thôi.”
Thẩm Kình Vũ: “…”
Anh bị Lục Minh tâng bốc đến choáng váng, mờ mịt nói: “Nhưng anh chưa từng làm vệ sĩ cho ai cả. Công ty của cậu nhiều người như thế mà cậu ấy không nhìn nổi một người à?”
Lục Minh im lặng nhìn trời. Sự thật là vậy đấy, cậu đã gửi ảnh tất cả vệ sĩ trong công ty đi rồi mà Kỷ Cẩm vẫn chẳng vừa mắt ai. Túc An còn hỏi lại cậu: Chẳng lẽ công ty bọn em không có người nào tướng mạo đoan chính một chút à?
Cái này chọc trúng chỗ tức của Lục Minh rồi đấy! Cậu tự thấy vệ sĩ nào trong công ty cũng ra dáng người, chẳng qua địch không nổi với ngôi sao lớn mỗi ngày đều thấy trai xinh gái đẹp trong giới giải trí, mắt để lên trời luôn rồi, người bình thường trong mắt cậu ta đều thành hạng tép riu cả.
Lục Minh vì chứng minh bên mình cũng có người đẹp trai, cũng để chứng tỏ khả năng của bản thân nên nóng đầu, thậm chí chưa liên lạc với Thẩm Kình Vũ mà đã tự chủ trương gửi một tấm ảnh của anh cho Túc An. Phải biết Thẩm Kình Vũ là người đẹp trai nhất cậu từng gặp, nếu ngay cả anh cũng không được thì cậu thật sự bất lực.
— Năm ấy bọn họ học ở trường thể thao, trong trường cũng chẳng ít người đẹp trai, nhưng chỉ có Thẩm Kình Vũ đỉnh nhất, ba năm liên tiếp đều được ba hoa khôi gửi thư tình, đúng thật trở thành truyền kì trong trường bọn họ! Tất cả nam sinh ghen tị với Thẩm Kình Vũ đến nghiến răng ken két, song anh vẫn chỉ một lòng si mê võ thuật, trừ việc luyện tập ra chẳng để ý đến chuyện bên ngoài, suốt ba năm không có một người bạn gái nào. Uổng công cho vẻ bề ngoài đẹp như vậy, cũng phụ lòng tất cả các hoa khôi.
分享到:
温馨提示:以上内容和图片整理于网络,仅供参考,希望对您有帮助!如有侵权行为请联系删除!
猜你喜欢
- President receives outgoing Swedish ambassador
- Giá xe Honda SH 350i đời cũ giảm sâu chạm đáy
- Apple có thể ra mắt iPhone 6 sớm hơn mọi năm
- Game Củ Hành: hé lộ dàn tướng “xấu trai mà đa tài”
- Ngày này năm xưa: Án tử gây tranh cãi cho Saddam Hussein
- 10 bức xức chỉ game thủ 8x mới hiểu
- 10 mẹo “lướt” Web như bay trên BlackBerry 10
- Truyện Lời Tỏ Tình Đẹp Nhất Thế Gian
- Khởi tố đối tượng cho vay với lãi suất 365%/năm