Anh đưa em vào "thung lũng của tình yêu" Quê em sóng biển vỗ xanh trời Nơi hoang sơ, thanh khiết nhất trên đời Trời đất bao la, cuộc sống vô cùng Và hãy quên mọi nỗi khổ đau 16.4.2019 Phạm Ngọc Thái
Có bướm,ũngtìnhyêtrực tiếp hôm qua có chim... vờn bay ríu rít
Em hát, em cười long lanh khóe mắt
Ngỡ như mình sống mãi tuổi đôi mươi.
Thời con gái trôi... bể tình cay đắng...
Nay trở về cùng anh, đẹp lắm!
Anh dắt em qua thế giới thiên thai.
Em hồn nhiên khoe sự nõn nà tạo hóa
Anh hồi lại thưở còn trai trẻ
Bên em say đắm mộng yêu đương.
Ta không biết thế nào là "hữu hạn"
Yêu đi em!... cho phỉ nguyền năm tháng
Tới ngày nhắm mắt... vẫn thương nhau...
Hết phiền muộn... để thấy mình đã sống
Các chủ nghĩa cũng chỉ là "giả tưởng"
Chỉ tình yêu! Tòa thánh cõi nhân sinh...