您的当前位置:首页 >Thể thao >Truyện Có Gan Viết Đồng Nhân Thì Có Gan Mở Cửa Đi!_kèo trực tuyến bóng đá hôm nay 正文

Truyện Có Gan Viết Đồng Nhân Thì Có Gan Mở Cửa Đi!_kèo trực tuyến bóng đá hôm nay

时间:2025-01-10 08:47:19 来源:网络整理编辑:Thể thao

核心提示

Tin thể thao 24H Truyện Có Gan Viết Đồng Nhân Thì Có Gan Mở Cửa Đi!_kèo trực tuyến bóng đá hôm nay

T ĐỒNG NHÂN

“NgÆ°Æ¡i có”,ệnCóGanViếtĐồngNhânThìCóGanMởCửaĐkèo trực tuyến bóng đá hôm nay Lúc Đàm Mặc Thiên nói những lời này, khóe miệng cong lên, gÆ°Æ¡ng mặt không giấu nổi ý cười, “Cho nên ta nhất định phải ra khỏi nÆ¡i quá»· quái này, mà ngÆ°Æ¡i phải đi theo ta.”

Có lẽ tác giả nhầm khi để chỗ này là “nàng”, mình tự sửa lại cho đúng.

Tôn Duyệt quay đầu lại, mặt không chút thay đổi nhìn chằm chằm vào nham thạch, nửa ngày mới phun ra một câu, “Sao?”

…

Đàm Mặc Thiên lần từng bước ra đến cửa động. Chàng và Tôn Duyệt đã bị nhốt trong này đến hôm nay là ngày thứ tư.

Đáy mắt đột nhiên tối sầm, một tay chàng chống lên vách đá, tay còn lại xoa xoa bụng.

“Bảo bảo ngoan, đừng nháo… Phụ thân sẽ nhanh chóng ra khỏi đây thôi”, cho nên phải kiên trì chống đỡ… Đàm Mặc Thiên tự nói với bản thân mình, khóe mắt chợt rơi một giọt nước.

…

Chu Nam Kinh nín nhịn hồi lâu, rốt cuộc không chịu nổi mà phun ra một búng máu.

Hắn, Chu Nam Kinh. Nam, hai mươi bảy tuổi, bảy năm trước bắt đầu viết văn trên mạng, cho tới nay đã viết được đến hai ngàn vạn chữ, sách xuất bản ra có thể phủ kín cả trái đất…Vẫn luôn một mực ở lơ lửng tại diễn đàn văn học XFXY, một phiến lá cũng không chạm tới, lịch sử, vinh quang, tất cả chỉ là quá khứ.

Nói thẳng ra, Chu Nam Kinh không thường xem văn mạng, huống chi là vào trang web riêng của tiểu thuyết gia đọc văn, mở ngoặc, đồng nhân văn, đóng ngoặc.

Thế nhưng nhân sinh thật trớ trêu, không trùng hợp thì sao gọi là tiểu thuyết, vì thế Chủ Nam Kinh không cẩn thận mà bị một fan “quần” cho tơi tả, tự đáy lòng cảm giác đản đản đau quá. Đản đản ưu thương đản đản nảy lên trong lòng, đản đản đau đớn khiến nội tâm yếu mềm của hắn muốn bật khóc.

Rằng thì là cái-mà-ai-cũng-biết-là-cái-gì-đấy, nhưng để là “đản đản” cũng kute ha?

Hắn nhấp vào biểu tượng chú chim cánh cụt trên màn hình, kéo xuống phía dưới, đạp một cước vào tài khoản vị tổng biên tập quanh năm ẩn thân của mình.

Phần mềm chat QQ.

Chu Nam Kinh: Lão Lý, cậu còn nhớ mật khẩu weibo của tôi không?

Một phút sau có tin nhắn trả lời.

Lý Qua Qua: Sao lúc nào cậu cần xài weibo là lại đến hỏi tôi mật mã vậy?

Chu Nam Kinh nhíu mày nhìn màn hình, nhanh chóng gõ một dòng chữ: Không phải đã cho cậu biết rồi sao? Lâu ngày chưa đăng nhập, tôi quên mất rồi.

Một phút nữa lại trôi qua.

Lý Qua Qua: Cậu con mẹ nó không biết xấu hổ! Đăng kí weibo đã ba năm mà chưa từng viết một cái gì cả! Nhà mi mặc kệ ba mươi vạn đại quân fan nước mắt ròng ròng. Cậu còn là người sao??? Tôi không phải độc giả của cậu mà còn thấy quá đáng đó!!!!

Ngữ khí của biên tập Lý quả thật vô cùng ác liệt, qua cách anh ta gõ tận hai, ba… bốn dấu chấm than kia là thấy.

Chu Nam Kinh gửi một cái emo người đang ngoáy mũi: Tôi lười.

Lý Qua Qua: (:з」∠) Cậu cút đi! Mật mã là znjznjznj! Đừng tới làm phiền tôi nữa!