Truyện Một Chú Một Em_bóng da wap

作者:Nhà cái uy tín 来源:Thể thao 浏览: 【】 发布时间:2025-01-11 05:20:40 评论数:
Có một câu nói tâm đắc,ệnMộtChúMộbóng da wap là câu nói mở đầu cho toàn bộ câu chuyện xoay quanh hai con người cách nhau tận 8 tuổi.

"Bởi vì trái đất tròn nên những người yêu nhau cuối cùng sẽ trở về với nhau".

Phải, nếu họ may mắn...

...----------------...

"Bởi vì trái đất tròn nên những người yêu nhau cuối cùng sẽ trở về với nhau".

Câu nói kết thúc, đoạn nhạc báo hiệu hết phim vang lên. Lâm Minh Tuệ nằm dài trên ghế sô pha, tặc lưỡi tiếc nuối. Một tay bốc bánh cho vào miệng, một tay bấm điều khiển để chuyển kênh.

Cô bé 10 tuổi này vừa xem xong series hoạt hình cổ tích. Bắt đầu mơ mộng những khung cảnh lãng mạn. Không biết bao giờ hoàng tử của đời mình mới xuất hiện đây? Có thật yêu nhau là sẽ được về với nhau?

"Cháu vào nhà đi, cứ tự nhiên".

Nghe thấy giọng của mẹ ở phía cửa, Minh Tuệ ngồi bật dậy. Hình như mẹ về, còn đang nói chuyện với ai đó.

Thôi xong! Lúc nãy mẹ đi xử lí công chuyện, dặn là ở nhà học bài. Thế mà cô quên béng mất, vô tư nằm trên ghế, vắt vẻo xem ti vi.

Mẹ của Minh Tuệ còn khá trẻ, đâu đó khoảng ba mươi tuổi. Bà bước vào nhà, theo sau là một cậu con trai lạ hoắc kéo theo chiếc va li lớn.

Khoảnh khắc nhìn thấy anh, đôi mắt Minh Tuệ sáng rỡ. Đây rồi, hoàng tử của đời mình đây rồi! Anh ấy đẹp trai sáng láng, thân hình mảnh khảnh. Quả nhiên ông trời nghe thấy lời cầu nguyện nên gửi chồng tương lai đến.

- Mun! Sao còn chưa lên lầu học bài?

- D-Dạ! Con đi liền!

Cô bé giật mình khi bị mẹ nhắc, liền ba chân bốn cẳng chạy ra khỏi phòng khách, không kịp chào hoàng tử một câu.

Vì tính tò mò, Minh Tuệ không vào phòng mà hé mắt ở góc khuất cầu thang, lén lút nhìn xuống dưới nhà.

Gói bánh vừa nãy đang ăn dở, chưa kịp dọn, vụn vương vãi trên bàn ghế. Cô bé tự đánh vào trán mình một cái. Bất cẩn thật, anh ấy sẽ nghĩ mình ở dơ mất.

Chàng trai kéo va li vào trong phòng khách. Còn mẹ thì tranh thủ dọn dẹp đống bừa bộn trên bàn rồi gọi chồng:



- Anh ơi, xuống đây một chút ạ.

- Hả?

Minh Tuệ thấy bố ra khỏi phòng. Ông hướng tới phía cầu thang, đi đến chỗ mình. Cô toát mồ hôi, chắp tay ra hiệu cho bố đừng mách mẹ. Cũng may là bố chiều chuộng cô, cứ mười lần lầm lỗi thì mười lần bao che.