Trên đường đi Lục Mạc Ninh đã uống thuốc giải mà Điền thái y cho,ệnTrọngSinhLàmQuyềnThầ
kq psm makassar lại được nghỉ ngơi nửa canh giờ ở công đường bộ Hình nên đã không sao nữa.
Hắn ung dung đi vào công đường, bức chân vững vàng thảnh thơi, khí độ bất phàm, lúc đôi mắt đen u tối nhìn chằm chằm người khác sẽ khiến người ta cảm thấy cả người lạnh toát, nhưng nhìn kỹ lại thì chỉ cảm thấy là một chàng thiếu niên tuấn tú mà thôi.
Lục Mạc Ninh buông mắt, đầu ngón tay hờ hững sờ lên hạt gỗ đàn trên cổ tay. đã đeo hạt châu này hơn mười năm rồi, đây chính là di vật mà mẫu thân để lại cho hắn, vì vậy nó đã đi theo hắn từ nhỏ.
Trong đầu hắn hiện lên con rắn nhỏ màu đen kia, rồi hắn lại đu.ng vào hạt châu, nhưng chung quy vẫn không nghe thấy trong đầu truyền tới một chút âm thanh nào.
Sau một tiếng “Uy vũ”, Tân đại nhân mặc quan bào chính nhị phẩm từ nhà sau đi vào, nha dịch cũng chia ra đứng thành hàng ở hai bên, gậy nha môn gõ xuống đất cộc cộc, vừa trang nghiêm vừa oai phong.
Lục Mạc Ninh đứng chính giữa công đường, sống lưng thẳng tắp, hờ hững lạnh lùng, chỉ là bộ hỉ bào trên người lại dễ thu hút sự chú ý của người khác.
(责任编辑:World Cup)