Truyện Trung Cung Lệnh_kết quả bóng đá saudi arabia

[Cúp C2] 时间:2025-01-10 05:49:57 来源:Xổ số 88 作者:Cúp C1 点击:153次

Tang Chi suy nghĩ thoáng chốc,ệnTrungCungLệkết quả bóng đá saudi arabia liền tỏ vẻ sầu lo lắc đầu, "Không tốt lắm, gắng gượng qua được một đêm, đến giờ dường như vẫn còn đang sốt." Lại liếc nhìn Lục Oanh, "Khiến Hoàng quý phi nương nương phải lo lắng rồi."

Thần sắc Lục Oanh có chút ngưng trọng, rồi đột nhiên cười cười nhìn Tang Chi, cười mà như không phải cười, "Vất vả cho tỷ tỷ rồi." Nói xong, lập tức cáo từ.
Tang Chi cảm thấy kỳ quái. Lục Oanh tới đây không phải là theo lệnh Hoàng quý phi sao? Nhưng nếu là theo lệnh Đổng Ngạc phi, chuyện sẽ không chỉ có như thế chứ? Trăm mối khó giải, nàng thầm nghĩ, cũng không loại trừ khả năng Lục Oanh đ ingang, tiện thể rẽ vào hỏi thăm mà thôi.
Một bụng tâm tư nghi kị, cũng vừa lúc Hoàng hậu nương nương đã chuẩn bị xong, cho truyền Thái y vào. Tang Chi vội vàng theo sau Thái y vào trong điện. Vừa vào đã nghe Hoàng hậu lên tiếng, "Phiền thái y thăm bệnh cho Tang Chi."
Lời này vừa nói ra, cả tẩm điện đã dùng con mắt vô cùng ngạc nhiên mà dõi về phía Tang Chi. Mọi người đều nghĩ, Tang Chi người này là đại hồng nhân của Thừa Càn cung, Hoàng quý phi đối với người này thập phần ân sủng, Hoàng hậu nể mặt chủ vị mà đối tốt với nàng một chút cũng không có gì đáng trách. Nhưng coi trọng tới mức này, lại cho Thái y bắt mạch, không phải là quá đáng rồi đó sao. Tang Chi chỉ là một cung nữ nho nhỏ, có tài đức gì xứng mà được Thái y của Hoàng hậu chẩn bệnh cho?
Nhưng Thái Uyển Vân lại có suy nghĩ khác. Ánh mắt phức tạp chằm chằm quan sát Tang Chi, hận không thể nhìn ra được chân tướng. Không cần phải phỏng đoán như những người khác, Thái Uyển Vân đã tận mắt thấy đêm qua người này tận lực vì Hoàng hậu, mà Hoàng hậu cũng đối đãi với người này không như thường. Dùng kinh nghiệm của bản thân mà nhìn nhận, Thái Uyển Vân cũng khó lòng nhìn ra ý đồ của Hoàng hậu đối với Tang Chi đến tột cùng là như thế nào. Lại nói, Thái Uyển Vân đã sớm nghe "mỹ danh" của Tang Chi, có điều như đêm qua thì lại cảm thấy người này cũng không đến nỗi ngốc nghếch chậm chạp như đồn đại. Thậm chí có một khắc kia, Thái Uyển Vân cảm tưởng như mình không nhìn thấu Tang Chi. Thân là một cung nữ nho nhỏ, từng bước trèo lên Chưởng sự ma ma, Thái Uyển Vân dù không thể nắm rõ tình hình hậu cung trong lòng bàn tay, nhưng ít ra cũng có thể tự tin mà nói bản thân mình nhìn người không sai. Mà lúc này đây, Thái ma ma nàng vừa không thể hiểu nổi chủ tử của mình, lại vừa không nhìn thấu được một cung nữ nho nhỏ.
Tang Chi nhận lấy những ánh mắt kia, nghĩ thầm, cũng khó hiểu tại sao Tố Lặc lại không kiêng kị như thế. Nhưng mà, vẫn là cảm thấy có chút ngọt ngào đấy. Nàng ngại ngùng, vội khuỵu gối, "Nô tỳ cảm tạ ân điển của nương nương."
"Đứng lên đi."
Nghe được lời đáp của Tố lặc, Tang Chi đứng dậy, ánh mắt rất nhanh quét qua phía trước, bắt được dung nhan không có chút biểu tình cùng ánh mắt lãnh đạm của người ngồi trên chủ vị. Thái y nghe khẩu dụ của Hoàng hậu cũng đâu dám chậm trễ, vội vàng bắt mạch cho Tang Chi. Kết cục, không có gì đáng lo ngại, chỉ là bị nhiễm khí lạnh mà thôi, uống nhiều nước ấm một chút là tốt rồi.
Tang Chi đa tạ, ánh mắt dõi theo Phùng thái y đang chẩn mạch cho Hoàng hậu. Lão thái y chau mày, khiến người ta thấp thỏm trong lòng. Hồi lâu mới nghe hắn lên tiếng, "Khởi bẩm Hoàng hậu nương nương, theo như lão thần thấy... vẫn chỉ là cảm lạnh mà thôi."
Hôm qua đinh ninh là thương hàn, dùng thang thuốc trị cảm lạnh mà chữa, nhưng căn bản là không có chút hiệu quả. Vậy mà hôm nay vẫn còn dám chẩn bệnh thương hàn! Tang Chi không nhịn được mà trừng mắt, bộ dạng này tựa như hận không thể quát mắng lão Thái y kia một trận cho thỏa.
Phùng thái y cảm nhận được oán hận sau lưng mình, quay đầu nhìn lại đã thấy ánh mắt đầy sát khí của Tang Chi chằm chằm phóng tới đây, hẳn là cũng đã muốn đổ một thân mồ hôi lạnh.'
Hoàng hậu đưa dư quang theo ánh mắt Phùng thái y, nhìn thấy Tang Chi đang đứng đó, biểu tình như muốn khai thiên diệt địa, nàng không nhịn được mà cười khẽ một tiếng. Lập tức quay đầu đi, ngữ điệu bình ổn lại như cũ, "Đã vất vả một đêm, Phùng thái y cùng các vị cũng đã đều mệt mỏi rồi, về nghỉ ngơi trước đi thôi." Đoạn, nàng cho Thái Uyển Vân một ánh mắt, Thái Uyển Vân liền hiểu ý chủ tử, khéo léo đưa cho mỗi vị Thái y một chút ngân phiếu.
Các thái y nào dám nhận! Hoàng hậu đổ bệnh, bọn họ thúc thủ vô sách suýt nữa không cứu nổi, lúc này còn cầm hậu đãi của Hoàng hậu, thì quả không khác nào cầm một củ khoai nóng đến bỏng tay. Cho nên, ai nấy đều nhìn nhau, rồi vội vàng từ chối.
Thái Uyển Vân nói, "Các vị đều đã vì Hoàng hậu nương nương mà tận tâm, nương nương đều biết cả. Đây là của nương nương thưởng cho các vị đại nhân sau một đêm vất vả, các vị cứ nhận lấy, đừng từ chối tâm ý của nương nương."

(责任编辑:Ngoại Hạng Anh)

    相关内容
    精彩推荐
    热门点击
    友情链接