Xổ số 88Xổ số 88

Truyện Nhất Kiến Hoạ Thiên Duyên_câu lạc bộ bóng đá brentford

(Quay lại chính truyện trên góc nhìn của Oanh Thời)

Trăm năm trôi qua kể từ khi có được tiên thể,ệnNhấtKiếnHoạThiênDuyêcâu lạc bộ bóng đá brentford việc chữa bách bệnh, đưa người chết cải tử hoàn sinh như trở thành một phần gắn liền với số mệnh của Oanh Thời. Việc ngày ngày đến quấy rầy Nguyệt Ca như trở thành một phần vốn có, là lối sinh hoạt đời thường của nàng.

Nếu với mọi người Nguyệt Ca là chiến thần tướng quân quyền uy, ngạo nghễ, khó gần, kiêu dũng như một ngọn trường thương thì với Oanh Thời, hắn lại là kẻ dịu dàng, đầm ấm nhất thế gian. Hắn ít thể hiện ra bên ngoài nhưng nàng luôn nhìn thấy được sự ân cần, nuông chiều đến mức dung túng trong đôi mắt hắn. Song sự nuông chiều ấy còn có cả ở Phụng Chiêu. Người người đều ví nàng và họ như anh em một nhà. @

Một trăm năm hun đúc nhiều thứ cảm xúc bên trong nàng. Oanh Thời không hiểu tại sao bản thân lại thấy không thoải mái khi người ta nhắc về nàng và hắn như người thân ruột thịt cho đến ngày nọ....

Lúc ấy nàng đang trị thương cho Tố Vân- môt nữ tướng dưới trướng Nguyệt Ca thì nàng ta bỗng bất chợt hỏi:

"Tiểu Thời này."

"Há?"

"Muội với tướng quân là kiểu quan hệ thế nào vậy?"

Đôi mắt Tố Vân khi ấy tràn ngập ái muội. Oanh Thời chết lặng. Nàng đã không trả lời câu hỏi rất đổi bình thường hôm ấy. Nàng bỗng nhớ lại nụ hôn khi ở trong Định Tiên, nhớ lại cảm xúc bổi hổi bồi hồi khi đọc mấy câu chuyện tình cảm trong sách, đọc về những ước định lứa đôi...

Lúc Nguyệt Ca về phủ, Oanh Thời như bị xui khiến, nàng đã chân thành đến trước mặt hắn, dưới bóng hoàng hôn phong tình, nàng đã bộc bạch đoạn tình cảm nàng chôn giấu.

Ánh chiều tà rạng rỡ màu cam cháy đỏ hồng khiến lòng dạ người ta nhộn nhạo. Kể cả khi mặt trời đang lặn khuất, nó vẫn tỏa ra ánh hào quang rực rỡ. Nó giống như lời cổ vũ, thúc đẩy Oanh Thời bộc bạch cảm xúc của mình.

Nàng chưa bao giờ coi hắn là người thân. Chưa bao giờ. Chưa từng dùng cách nàng đối xử với Phụng Chiêu mà đối đáp với hắn. Càng không bao giờ đơn thuần đến rầy rà hắn.

Nàng nói một tràng, nói về cách nàng tiếp cận hắn ra sao, nói về sự ích kỉ hiếm hoi của nàng khi muốn độc chiếm hắn. Nàng muốn cả thiên hạ biết Nguyệt Ca đã có Oanh Thời, nhưng đáng tiếc thay, thay vì cho rằng cả hai là một đôi, ai cũng coi họ như tình anh em đơn thuần. Nàng nói về cách nàng thầm lặng tiến tới gần hắn hơn mỗi ngày ra sao, khao khát muốn được hắn chở che như thế nào.

"Nguyệt, huynh có biết lúc muội được sinh ra, ngã nhào vào lòng huynh, muội đã nghĩ gì trong đầu không?"

"..."



"Chết rồi, tên này... sao mà đẹp quá!" -Nàng nói mà nước mắt trực trào, trên môi nở nụ cười chua chát.

Gương mặt hắn bàng hoàng sửng sốt nhìn nàng. Thái độ của hắn đã vô tình khiến nàng cảm thấy tổn thương.

赞(6764)
未经允许不得转载:>Xổ số 88 » Truyện Nhất Kiến Hoạ Thiên Duyên_câu lạc bộ bóng đá brentford