- Nắng thật thấp,ẹgiàgầntuổinuôiconbệnhtậbong đa y bà cụ tuổi đã về chiều ngồi hong tóc trước thềm nhà. Cụ ngồi thật lâu không nói một lời. Thỉnh thoảng cụ hé nở nụ cười trên môi. Những giọt nắng vàng dường như đang giúp cụ quên đi những nỗi buồn năm tháng . . .
Chúng tôi ghé lại nhà cụ, căn nhà tình thương - trong một con hẻm sâu thuộc phường 4 TP Tân An, Long An. Cảnh vật chung quanh vắng lặng, mùi rạ mới của những cánh đồng vừa gặt xong thoang thoảng khắp nơi.
Trong căn nhà nhỏ ấy, ngồi trên giường một người phụ nữ đã đứng tuổi tươi cười nói với chúng tôi: "lâu quá mới thấy các anh đến chơi". Chưa kịp trả lời, bên trong có tiếng nói của người đàn ông vọng ra. Ông nói liên hồi, không câu nào ăn nhập với câu nào. Rồi ông xuất hiện, gương mặt ông sáng sủa nhưng đôi mắt đờ đẫn, lạc thần . . . Ông vẫn tiếp tục nói, không cần chúng tôi nghe.