您现在的位置是:Xổ số 88 > World Cup
Truyện Đăng Xuất Trái Đất Vào Máy Chủ Tu Tiên_tỷ số vô địch đức
Xổ số 882025-03-15 00:51:37【World Cup】6人已围观
简介Tin thể thao 24H Truyện Đăng Xuất Trái Đất Vào Máy Chủ Tu Tiên_tỷ số vô địch đức
Thời tiết đầu xuân rất đẹp,ệnĐăngXuấtTráiĐấtVàoMáyChủTuTiêtỷ số vô địch đức cỏ cây tốt tươi, chim oanh chao liệng. Trong khung cảnh thiên nhiên tươi đẹp bên ngoài thôn Từ gia, một thiếu niên nằm ngửa trên bãi cỏ, hai cánh tay gác sau đầu, tư thế nhàn nhã thoải mái.
Ánh nắng dịu nhẹ hắt lên mặt thiếu niên, ấm áp và mềm mại. Cậu thoải mái nhắm mắt lại, yên tâm nghỉ ngơi.
Thiếu niên nằm trên bãi cỏ suốt một buổi chiều. Đến lúc gần tối, ánh nắng cuối cùng cũng đã khuất sau chân trời, thiếu niên mới uể oải ngáp một cái rồi ngồi dậy.
Vừa đến cửa thôn, cậu thấy một thằng nhóc ăn mặc như người hầu chạy tới, vội vàng nói: “Tiểu thiếu gia, người bên phân gia đến dặn tiểu nhân ra ngoài tìm tiểu thiếu gia.”
Thiếu niên nhíu mày rồi nhanh chóng giãn ra: “Vậy mau về thôi.”
Người hầu nhanh chóng đi trước dẫn đường, đi qua vài con đường lát đá đến một ngôi nhà lớn. Thiếu niên theo người hầu vào nhà, trong nhà đã có khách đang ngồi. Đó là một người trung niên mặc áo khoác dài, đôi mắt sáng ngời, xương thái dương hơi gồ lên, có vẻ là một cao thủ hậu thiên.
Thiếu niên dừng bước, tuy nhiên ngay giây tiếp theo đã nhanh chóng bước vào: “Nghe nói có khách đến, xin thứ lỗi vì không tiếp đón chu đáo.”
Người trung niên kia tên là Từ Thành, là một quản sự đắc lực của phân gia. Lần này gã bị lão gia của bên phân gia sai tới đón vị tiểu thiếu gia này, trong lòng rất không vui.
Đây không phải là một việc tốt.
Thôn Từ gia là nơi nào? Gia tộc lớn như Từ gia, tạm thời không nói tới tông gia, chỉ tính phân gia đã là gia tộc có địa vị hàng đầu trong thành trấn như thành Phượng Lâm. Mà thôn Từ gia chỉ là một thôn trang ở địa phương nho nhỏ của phân gia, tuy rằng người được phái đến đây giảm dần theo thời gian nhưng số người trong thôn vẫn còn kha khá.
Hễ thiếu gia nào được một chút sủng ái, cho dù là thứ tử cũng hiếm khi bị điều xuống đây. Huống chi lai lịch của vị tiểu thiếu gia này hơi nhạy cảm. Thật ra cậu không phải là con trai của lão gia phân gia đương nhiệm mà là của lão gia tiền nhiệm —— là con trai độc nhất của đại ca ốm yếu của lão gia đương nhiệm. Vốn là thân phận con trưởng, nhưng vì lão gia tiền nhiệm bị bệnh qua đời mà hoàn cảnh trở nên khó xử. Không bao lâu sau, cậu bị đưa đến thôn Từ gia, trên danh nghĩa là tặng cho toàn bộ thôn trang nhưng thật ra cũng chỉ là đủ ăn đủ mặc mà thôi, chưa chắc đã thật sự được nắm quyền quản lý thôn Từ gia.
Advertisement
Nếu như có tham vọng, dùng một chút thủ đoạn có thể trấn áp được người trong thôn, mặc dù không có nhiều thành tựu nhưng ít nhất cũng có thể làm bá vương một vùng. Tuy nhiên tiểu thiếu gia này tính hình hiền lành, không trách mắng hạ nhân và cũng chẳng nóng giận gì. Lâu ngày, không còn gia quy nghiêm khắc của Từ gia, dù bọn hạ nhân làm việc vẫn ổn nhưng trong lòng cũng không coi cậu ra gì.
Lần này Từ Thành đến đây đương nhiên là có chuyện lớn. Nếu không thì một võ giả hậu thiên cấp tám như gã, ở ngoài cũng là nhân vật có tiếng trong cảnh giới hậu thiên, sao lại phải đến nơi quê mùa như thế này!
Nhưng dù sao chủ và tớ vẫn có sự khác biệt. Tuy Từ Thành được lão gia phân gia coi trọng nhưng gã cũng là võ giả xuất thân từ người hầu, có thể dùng uy lực của võ giả làm người khác khϊếp sợ nhưng cũng không thể quên những quy tắc cơ bản. Chủ là chủ, người hầu là người hầu, cho dù vị tiểu thiếu gia Từ Tử Thanh này bị bỏ rơi, Từ Thành cũng phải giữ phép tắc tối thiểu.
Từ Thành đứng dậy, dựa vào thân phận võ giả cấp tám nên không hành lễ mà chỉ khẽ gật đầu: “Tiểu thiếu gia, Từ Thành phụng mệnh của lão gia phân gia tới đón thiếu gia trở về.
Ánh nắng dịu nhẹ hắt lên mặt thiếu niên, ấm áp và mềm mại. Cậu thoải mái nhắm mắt lại, yên tâm nghỉ ngơi.
Thiếu niên nằm trên bãi cỏ suốt một buổi chiều. Đến lúc gần tối, ánh nắng cuối cùng cũng đã khuất sau chân trời, thiếu niên mới uể oải ngáp một cái rồi ngồi dậy.
Vừa đến cửa thôn, cậu thấy một thằng nhóc ăn mặc như người hầu chạy tới, vội vàng nói: “Tiểu thiếu gia, người bên phân gia đến dặn tiểu nhân ra ngoài tìm tiểu thiếu gia.”
Thiếu niên nhíu mày rồi nhanh chóng giãn ra: “Vậy mau về thôi.”
Người hầu nhanh chóng đi trước dẫn đường, đi qua vài con đường lát đá đến một ngôi nhà lớn. Thiếu niên theo người hầu vào nhà, trong nhà đã có khách đang ngồi. Đó là một người trung niên mặc áo khoác dài, đôi mắt sáng ngời, xương thái dương hơi gồ lên, có vẻ là một cao thủ hậu thiên.
Thiếu niên dừng bước, tuy nhiên ngay giây tiếp theo đã nhanh chóng bước vào: “Nghe nói có khách đến, xin thứ lỗi vì không tiếp đón chu đáo.”
Người trung niên kia tên là Từ Thành, là một quản sự đắc lực của phân gia. Lần này gã bị lão gia của bên phân gia sai tới đón vị tiểu thiếu gia này, trong lòng rất không vui.
Đây không phải là một việc tốt.
Thôn Từ gia là nơi nào? Gia tộc lớn như Từ gia, tạm thời không nói tới tông gia, chỉ tính phân gia đã là gia tộc có địa vị hàng đầu trong thành trấn như thành Phượng Lâm. Mà thôn Từ gia chỉ là một thôn trang ở địa phương nho nhỏ của phân gia, tuy rằng người được phái đến đây giảm dần theo thời gian nhưng số người trong thôn vẫn còn kha khá.
Hễ thiếu gia nào được một chút sủng ái, cho dù là thứ tử cũng hiếm khi bị điều xuống đây. Huống chi lai lịch của vị tiểu thiếu gia này hơi nhạy cảm. Thật ra cậu không phải là con trai của lão gia phân gia đương nhiệm mà là của lão gia tiền nhiệm —— là con trai độc nhất của đại ca ốm yếu của lão gia đương nhiệm. Vốn là thân phận con trưởng, nhưng vì lão gia tiền nhiệm bị bệnh qua đời mà hoàn cảnh trở nên khó xử. Không bao lâu sau, cậu bị đưa đến thôn Từ gia, trên danh nghĩa là tặng cho toàn bộ thôn trang nhưng thật ra cũng chỉ là đủ ăn đủ mặc mà thôi, chưa chắc đã thật sự được nắm quyền quản lý thôn Từ gia.
Advertisement
Nếu như có tham vọng, dùng một chút thủ đoạn có thể trấn áp được người trong thôn, mặc dù không có nhiều thành tựu nhưng ít nhất cũng có thể làm bá vương một vùng. Tuy nhiên tiểu thiếu gia này tính hình hiền lành, không trách mắng hạ nhân và cũng chẳng nóng giận gì. Lâu ngày, không còn gia quy nghiêm khắc của Từ gia, dù bọn hạ nhân làm việc vẫn ổn nhưng trong lòng cũng không coi cậu ra gì.
Lần này Từ Thành đến đây đương nhiên là có chuyện lớn. Nếu không thì một võ giả hậu thiên cấp tám như gã, ở ngoài cũng là nhân vật có tiếng trong cảnh giới hậu thiên, sao lại phải đến nơi quê mùa như thế này!
Nhưng dù sao chủ và tớ vẫn có sự khác biệt. Tuy Từ Thành được lão gia phân gia coi trọng nhưng gã cũng là võ giả xuất thân từ người hầu, có thể dùng uy lực của võ giả làm người khác khϊếp sợ nhưng cũng không thể quên những quy tắc cơ bản. Chủ là chủ, người hầu là người hầu, cho dù vị tiểu thiếu gia Từ Tử Thanh này bị bỏ rơi, Từ Thành cũng phải giữ phép tắc tối thiểu.
Từ Thành đứng dậy, dựa vào thân phận võ giả cấp tám nên không hành lễ mà chỉ khẽ gật đầu: “Tiểu thiếu gia, Từ Thành phụng mệnh của lão gia phân gia tới đón thiếu gia trở về.
很赞哦!(5)
相关文章
- Dota 2: Valve hủy Major và Minor thứ tư của mùa giải ngăn COVID
- Quy trình để mua một ngôi nhà chốt chồng tiền không hối hận
- Bạn muốn hẹn hò tập 320: MC đau đầu làm mối cho cặp đôi khó đủ thứ
- Quảng Ninh siết chặt an ninh, đảm bảo an toàn dịp Tết
- Những bé trai 6, 7 tuổi già như ông cụ
- Cơ hội vàng cho nghề đầu bếp chuyên nghiệp
- Tiếng khóc lúc nửa đêm trong phòng nữ công nhân khiến xóm trọ xôn xao
- Bạn muốn hẹn hò tập 344: Tài xế điển trai bị từ chối hẹn hò vì mê hút thuốc, ăn thịt chó
- Gần 50% số ca mắc Covid
- Hơn 1.000 cán bộ dôi dư khi sáp nhập phường được TPHCM tính toán ra sao?
热门文章
站长推荐
MobiFone mở roaming quốc tế với thuê bao trả trước
Nín thở xem cảnh máy xúc đưa cô dâu vượt sông ngày cưới
2018, dạy nghề 207.175 lao động nông thôn
Gia cảnh khó khăn của các hoa hậu Việt
Thị trường Viễn thông Việt Nam không còn là “mỏ vàng”
Mẹo hay giúp bạn để có giấc ngủ ngon mỗi tối
Chăm sóc pin xe điện đúng cách trong thời tiết nắng nóng
Đẩy mạnh truyền thông góp phần giảm nghèo bền vững