内容摘要:Tin thể thao 24H Truyện Cười Hỏi Sinh Tử Duyên_club leon vs santos laguna“ Ngươi đang làm gì?ệnCườiHỏiSinhTửDuyêclub leon vs santos laguna”“ Làm đất”
“Vụ thu cũng đã thu hoạch, còn sửa sang làm gì ?”
“Chuẩn bị sang năm cày bừa vụ xuân.”
“Ngươi yêu làm ruộng như vậy sao?”
“Cuộc đời này ta không yêu gì cả, chỉ yêu làm ruộng.”
“Ít nói văn chương lại cho ta, thơ văn của ngươi còn không phải do cha ngươi dạy ngươi.”
“Lão tử chính là yêu việc nhà nông, câu này có thể chứ?”
“Ta mới là lão tử của ngươi!”
“Vâng vâng vâng, ta là tôn tử của ngươi.”
“Ngươi là cha của cháu ta!”
“Ta là nhi tử của lão bà của ngươi.”
“…Quên đi, mặc kệ ngươi là tôn tử haynhi tử của ai, tùy ngươi thích làm sao liền làm như thế, bất quá, ngươitrả lời câu hỏi này của ta!”
“Trả lời cái gì?”
“Trong thôn chúng ta, ngươi có vừa mắt cô nương của gia đình nào không?”
“Không.”
“Thế còn trong gia tộc?”
“Các nàng là tỷ muội, không phải cô nương.”
“Tốt lắm, nếu đã không có, vậy ngươiliền cút khỏi thôn trang, đợi khi tìm được lão bà rồi trở về làm ruộng.Ta cũng không muốn tiếp tục nghe mẹ ngươi lải nhải!”
“Vì sao ta không thể ở trong thôn chờ đợi?”
“Chờ cái gì? Chờ trên trời rớt xuống một lão bà đến đạp nát đầu ngươi?”
“Đúng.”
“Đúng cái đầu ngươi. Trong thôn ngươikhông vừa mắt cô nương nào, lại không chịu ra khõi cửa đi tìm, chổ nàocó lão bà đến chịu thành thân với ngươi?”
“Ta còn chưa muốn thành thân.”
“Nguyên nhân?”
“Không có hứng thú.”
“Ta không thể đợi ngươi có hứng thú, chờ nương ngươi bắt đầu khóc đổ Trường Thành sẽ không kịp. Đến lúc đó chúng ta cùng toàn bộ người trong thôn ai cũng trốn không thoát, bao gồm haiphụ tử chúng ta, tất cả đều bị nàng khóc đến chết. Ta đây cha ngươi cònchưa sống đủ, cho nên, lập tức cút cho ta!”
“Cha tùy tiện chọn giúp ta chọn một người cũng được.”
“Ta sẽ chọn một con heo mẹ cho ngươi!”
“Cũng có thể a, ít nhất heo mẹ có thể sinh con, nương nên cao hứng đi?”
“Tiểu tử này ngươi tại sao lại như vậy,cho ngươi tự chọn là hy vọng ngươi có thể sống hạnh phúc cả đời, phảidựa vào duyên phận, hiểu không?”
“Duyên phận?”
“Đúng, lấy lão bà cũng cần nhờ duyên phận, cho nên ngươi hãy ra khõi nhà đi tìm duyên phận của ngươi.”
“Cũng được, đợi xuất môn rồi, kẻ đầutiên đến cầu thân với ta, mặc kệ đối phương là lão thái bà hay tiểu nhađầu, là tiên trên trời hay Chung vô diệm, là cây gậy trúc hay trái bíđao lớn, là heo cái hay bò cái, ta đều cưới nàng làm vợ. Việc này cũngcoi như là duyên phận?”
“…… Như vậy cũng được, bất quá còn phải thêm một điều kiện.”
“Điều kiện gì?”
“Sinh nhi tử mới cho trở về. Bởi vậy,hừm hừ, nếu ngươi lấy một người vợ ấp mãi không ra trứng, đời này ngươicũng đừng mơ tưởng trở về đây làm ruộng!”
“Vì sao nhất định phải có nhi tử?”
“Biết rõ còn cố hỏi, nhà chúng ta đại đại đơn truyền, mẹ ngươi sinh sáu hài tử, cũng chỉ có ngươi có thể nối dõi, bởi vậy–”
“Thật nên trách dòng họ tổ tiên ta không tốt.”
“Như thế nào, ngươi nghĩ sửa họ phải không?”
“Có thể chứ?”
“Ngươi thấy có thể được không?”
“Xem cha cười vui vẻ như vậy, đại khái là không thể.”
“Biết là tốt rồi, tóm lại, nếu ngươikhông sinh được một người nối dõi, mẹ ngươi sẽ tự trách chính nàng sinhkhông ra đứa con trai thứ hai. Cho nên, ngươi đã yêu làm ruộng, liềnthuận tiện cho chúng ta một “loại” tên là nhi tử đi!”
“Việc này vô cùng đơn giản. Ở bên ngoàiruộng rau không thiếu củ cải, khoai lang, sao cha không đi hái một củ để được thông qua.”
“……Ngươi con mẹ nó cút đi cho ta!”
“Cút cút ngay. Ta sẽ đến Giang Nam làm ruộng, một năm hai lần thu hoạch, rất tốt!”
“Tốt lắm, vậy ngươi đi thu hoạch thóc đến đè chết ngươi đi!”
“Cũng so với việc bị nữ nhân đè chết tốt hơn nhiều.”
“……”
Ai nói bị nữ nhân “đè chết” không tốt?
Bắt xây dựng thời Ngô Vương Phù Sai,cùng với Vạn lý Trường Thành nổi danh nam bắc, dài bảy ngàn dặm, VôTích là nơi duy nhất nó đi qua mà trở thành thị trấn, từ cầu Nam Trường tới cầu Thanh Danh, hai bờ sông, bức tường màu trắng ngói san sát nốitiếp nhau, trước khách điếm, sau là nhà dân chúng, cơ hồ từng nhà đều có bến tàu, chiếc cầu nhỏ, thành thị chuyên về gạo thóc thật bận rộn. HộQuốc Tự hương khói vô cùng thịnh vượng, thuyền bè qua lại nhộn nhạo ởkhắp trên sông, Đây cũng là cảnh tượng độc nhất vô nhị ở Vô Tích : ThủyNgõ (đường đi trên sông).
Cung gia tiêu cục cũng là một hộ trên Thủy Ngõ đó.
“Ta tới! Ta tới!”
Buổi sáng, trong phòng bếp Cung gia tiêu cục đang bề bộn chuẩn bị bữa trưa, Cung Tuyết Lăng vốn là người phụtrách chỉ huy nhìn thấy trời đã không còn sớm nữa rồi, không nhịn đượcđoạt lấy cái nồi, chính mình làm có vẻ nhanh hơn.
“Tiểu thư…” Nữ đầu bếp không yên nghĩ đến cảnh mình bị đuổi về nhà.
“Đừng cãi!” Cung Tuyết Lăng nhanh taynhanh chân một bên thêm gia vị, một bên xào rau, lại nếm thử hương vịnhư thế nào. “Nghe nói biểu ca lại gây họa, tâm tình của cha nhất địnhkhông tốt lắm, chúng ta phải làm một bữa thật ngon, hơn nữa cũng phảichuẩn bị rượu ngon, có thể làm cha vui vẻ lên!”
Nữ đầu bếp yên lặng không nói gì, bởi vì biểu thiếu gia thật sự đã gây họa ở bên ngoài, tâm tình của lão gia cũng không tốt lắm.
Bình thường nam nhân khi không vui, rượu ngon, thức ăn ngon chính là một phương pháp hữu hiệu để tâm tìnhchuyển biến tốt, mà tay nghề của tiểu thư giống như phu nhân đã qua đờinhư đúc, thế nên ai cũng học không được việc nấu món ăn hợp với khẩuvị của lão gia. Ngay lúc này, để tiểu thư tự mình động thủ thì tốt hơn
Nghĩ tới đây, nữ đầu bếp cam tâm tình nguyện buông tay .
“Được rồi, sườn đã được!” Cung TuyếtLăng thuận tay đem sườn cho nồi trên khay. Sau đó lại nói: “Lại nói đến món cơm chiên tôm, ta chịu trách nhiệm bóc vỏ tôm, ngươi chịu tráchnhiệm phối liệu!”
Cho nên hai người phân công hợp tác làm việc.
“Tiểu thư, biểu thiếu gia lại gây thêm tai họa gì rồi?” Vừa giơ tay xuống cắt thức ăn, nữ đầu bếp thuận miệng hỏi.
“Làm sao ta biết !” Cung Tuyết Lăng bậnrộn gỡ tôm, mạn bất kinh tâm trả lời: “Biểu ca ngay cả việc đi nhà xícũng có thể gây ra tai họa, huống chi chuyện của hắn ta thật sự khôngthể biết, thật sự không biết là hắn đã gây ra chuyện gì!”
“Thật là, biểu thiếu gia cũng hai mươihai tuổi, nhưng chuyện gì cũng làm không tốt, đều do cô cô của người quá cưng chìu hắn!”
“Ta giơ hai tay hai chân đồng ý!” Một tay cầm đầu tôm, một tay cầm đuôi tôm, Cung Tuyết Lăng giơ cao hai tay nói.
“Nói đi thì cũng phải nói lại, cho dùtrượng phu đã chết, cô cô của người cũng không có đạo lý mang con cáivề nhà mẹ đẻ để cho lão gia nuôi, nhà chồng cũng không phải là không cóai .”
“Không có biện pháp, cô cô nói người bên nhà chồng đối với người không tốt!”
“Ta thấy cô cô của người là do tùy hứng đi!”
“Đâu chỉ tùy hứng, cô cô căn bản là kêungạo, ương ngạnh, lại thêm cuồng vọng bá đạo! Bất quá, chúng ta cũngkhông có thể tới cửa cũng không cho bọn họ bước vào?” Bỗng nhiên ngừnglại một chút, lại than thở, “Mặc dù ta là rất muốn làm như vậy !”
Nữ đầu bếp bật cười.”Thì ra là tiểu thư cũng nghĩ như vậy.”
“Đã sớm nhịn không được nữa, cho nên a…” Nói đến một nửa đột nhiên dừng lại, Cung Tuyết Lăng quay đầu xem mộtchút thấy không ai nghe lén, lúc này mới nháy mắt ra hiệu nói tiếp .“Cho nên mỗi cách mười ngày nửa tháng, ta liền …, hắc hắc hắc, cho cảnhà bốn người của cô cô thưởng thức một ít canh ba đậu, để cho bọn họhảo hảo “ nghỉ ngơi” vài ngày!”
“Tiểu thư!” Nữ đầu bếp kinh hô, nhưng chỉ một tiếng, nàng vừa nhịn không được bật cười. “Làm rất khá!”
“Ai bảo bọn họ luôn làm phiền cha ta!”
“Nói cũng phải, lão gia thật đúng là cực khổ, cô cô của người tùy hứng, biểu thiếu gia vừa không biết nhìn xa,hai vị biểu tiểu thư cũng bị nuông chiều từ bé, lão gia chỉ là ứng phóphiền phức của bọn họ, sớm muộn gì cũng mệt chết!”
“Cho nên ta mới thỉnh bọn họ uống canhba đậu, để bọn họ “ nghỉ ngơi”, cha cũng mới có thể nghỉ ngơi !” CungTuyết Lăng hợp lý hợp tình thanh minh hành vi của bản thân nói ra. “Thật ra thì ta đã sớm đề nghị cha đem một phần tiêu cục ở đối diện Lư Mã giao cho biểu ca xử lý, cả nhà bọn họ cũng có thể dời qua đó ở, về saucó vấn đề gì cũng tùy bản thân bọn họ tự giải quyết, hết lần này tới lần khác cô cô đánh chết cũng không muốn, mặt dày mày dạn ở chỗ này để chocha hao tổn tâm trí!”
“Bởi vì bọn họ họ không muốn ăn uống cực khổ, chỉ muốn sống dễ dàng.” Nữ đầu bếp lẩm bẩm. “Cũng bởi vì bọn họkhông nghĩ sẽ chịu bất cứ trách nhiệm gì, nên vấn đề xảy ra thì ném chongười khác giải quyết, càng bởi vì bọn họ chỉ muốn sống những ngày tháng tốt lành, không đến sẽ trả giá lấy nửa điểm.”
“Ta cũng cho là như vậy.” Cung TuyếtLăng oán hận bẻ đầu tôm, giống như việc bẻ cổ cô cô. “Xem ra muốn bỏ rơi người cô cô phiền toái này cũng không dễ dàng.”
“Đâu chỉ không dễ, ta xem căn bản không có khả năng!”
“Đáng giận!” Lại dùng lực bẻ đứt một cái đầu tôm khác, thiếu chút nữa bỏ vào trong miệng cắn cho nát bươm.
Nữ đầu bếp đưa mắt liếc nàng một cái,cười lắc đầu. “Tiểu thư, người lo lắng cho lão gia, sao không quan tâmbản thân mình một chút, nghe nói vị hôn phu bên kia cũng hối thúc nhiềulần chuyện thành thân rồi, tuy nhiên lúc nào cũng bị tiểu thư tìm cáchtrì hoãn lại. Việc này không tốt lắm đâu, tiểu thư cũng mười bảy tuổirồi đúng không?”
“Ta không muốn gả thôi!”
“Tại sao?”
Cung Tuyết Lăng nữa muốn nói nữa nhưng lại thôi, lườm nữ đầu bếp một cái.
Cho dù nàng thật sự không nghĩ đếnchuyện lập gia đình, nhưng đây là con đường mà bất kỳ cô nương nào cũngphải đi. Nàng rất rõ ràng, cũng sớm có chuẩn bị tâm lý, huống chi đó làhôn sự do Lão thái gia đã mất khi nàng mới ba tuổi lập thành hôn ướcnày, nàng không thể cự tuyệt, để cha tránh khó xử.
Nhưng là, nàng thật sự không yên lòng phụ thân cùng hai ca ca a!
Đường đường là Đại tiểu thư của một Tiêu cục, lại có một thân võ công không tệ, nàng vốn dĩ chỉ cần hạ nhân đếnhầu hạ là được. Nhưng kể từ khi mẫu thân qua đời, mới mười ba tuổi, nàng đã đảm nhiệm chức trách của một Đương gia chủ mẫu, đốc thúc nô bộc sửasang nhà cửa, lo liệu ngày ba bữa cơm, xử lý tranh cãi của bọn hạ nhân,tùy thời chú ý những việc của cha cùng hai vị ca ca cần. Lễ mừng năm mới cũng đích thân vì bọn họ may y phục mới, làm giày mới, còn phải ứng phó những yêu cầu tùy hứng của cô cô cùng hai vị biểu tỷ muội. Những việclặt vặt trong nhà, đều cố gắng thay mẫu thân đã mất gánh vác.
Hiện giờ nàng đã mười bảy tuổi, sớm nênlập gia đình, nhưng nàng vẫn kéo dài thời gian chưa chịu gả đi, hôn kỳkéo dài rồi lại kéo dài, kéo dài đến nỗi cha chồng tương lai cũng bắtđầu bất mãn, nàng cũng không cần, đơn giản là nàng lo lắng không ai cóthể giống như nàng chuyên tâm chiếu cố phụ thân cùng hai vị ca ca, nàng cam tâm tình nguyện chờ đến khi đại ca cưới lão bà mới suy nghĩ cho bản than.
Ở trong lòng của nàng, cha cùng ca ca đối với bản thân nàng quan trọng hơn.
Không có nữ nhân, ba người đại nam nhân bọn họ vừa phải xử lý những việc quan trọng trong tiêu cục, thì có biện pháp nào ứng phó với những chuyện vặt vãnh trong nhà sao?
Cung gia tiêu cục trải qua nhiều đời nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không phải là nhỏ, ở trên giang hồ chưa nói tới cái gì danh vọng hiển hách, cũng không có chỗ dựa vững chắc, bấtquá Tổng tiêu đầu đối với mọi người quan hệ tốt, cũng có một chút têntuổi, áp tải bên ngoài, ít có người nào gây khó dễ không cho qua, cho dù là có, mặt đối mặt đàm phán vài câu thì cũng qua, chưa có lần nào xảyra tình huống người chết ta sống.
Bất quá vào hôm nay, Cung gia tiêu cụcsau một thời gian tích được một ít lũy danh tiếng, thật vất vả mới tạolập được sắp sửa bị hủy chỉ trong một ngày, thật ra thì chỉ do một cáitiểu tử chỉ biết ăn uống ham sắc đẹp làm phá sản kia.
“Ngươi ngươi ngươi… Cái đồ súc sinh!”
“Cậu… Cậu…”
“Lần đầu đi áp tiêu đã gây ra chuyện lớn như thế này, chẳng những say rượu hỏng việc, còn hồ đồ ngủ với vị hônthê của người ta, bây giờ người ta bảo ngươi đem muội muội của ngươi đến bồi thường cho hắn, xin hỏi ngươi tính toán như thế nào?”
“Ta… Ta…”
Người bên trong Luyện Võ Đường đang giận dữ chính là Cung Mạnh Hiền chủ nhân Cung gia tiêu cục, còn bên cạnh,đang bị hắn phun nước miếng cuồn cuộn là cháu bên ngoại của hắn, Lục Học Quý.
Đây chính là chuyện đáng giận nhất, người gây họa lại không phải là con của hắn.
Nếu như là con hắn, hắn còn có thể tựtrách mình không biết cách dạy con, trách sao con bướng bỉnh không dạyđược, sau đó cầm tấm ván gỗ điều bập hắn vài chục đại bản cho thành đầuheo rồi mới nói tiếp, nhưng hết lần này tới lần khác đều không phải. Lục Học Quý thường ngày chính sự không làm, mồm mép, ăn nói mạnh miệng nàylà con trai bảo bối độc nhất của Cung Như Mị, muội muội của hắn, hắn căn bản quản không được.
Mỗi khi hắn nhịn không được cháu ngoạitrai tùy hứng làm bậy, nghĩ định “Dạy” mấy câu, Cung Như Mị sẽ đi trướcmột bước quỳ trước bài vị cha mẹ gào khóc muốn chết muốn sống, trách cứcha mẹ tìm trượng phu cho nàng là người chết quá sớm, hại nàng cô nhi quả mẫu bị người nhà khi dễ.
Người ta Mạnh Khương Nữ khóc làm đổTrường Thành của Tần Thủy Hoàng, nàng Cung Như Mị lại khóc làm đổ bài vị cha mẹ chính mình, bởi vậy, Cung Mạnh Hiền không thể làm gì khác hơn là sẽ đem nổi giận cố gắng nuốt vào trong bụng.
Ai bảo mắt cha mẹ không tốt, trái không chọn, phải không chọn, hết lần này tới lần khác chọn một người có bệnh lao.
Phận làm con nên gánh chịu lỗi của chamẹ, Cung Mạnh Hiền không thể làm gì khác hơn là tùy ý muội muội của mình ngày càng nuông chiều con, kết quả cho ra một Lục Học Quý vô pháp vôthiên, mỗi ngày đi với hắn đều là những đứa bạn nhậu phóng túng, suốtngày rêu rao khắp nơi, suốt ngày sinh sự làm cho Cung Mạnh Hiền nhứcđầu.
Cho tới bây giờ, việc Lục Học Quý làm ra Cung Mạnh Hiền cũng không có cách nào giải quyết, cho dù Cung Như Mị ởtrước bài vị cha mẹ khóc lóc đến chết, hắn cũng không có cách.
“Nói đi, ngươi rốt cuộc tính toán như thế nào? Ngươi thật muốn đem muội muội ngươi bồi thường?”
“Không! Ta dù có chết cũng không gả!”
“Ta cũng không gả!”
Hai vị rấtcó ăn ý cùng nhau gân cổ lên kháng nghị này chính là muội muội của LụcHọc Quý, Lục Bội Nghi mười chín tuổi cùng Lục Bội Cầm mười bảy tuổi. Các nàng kiên quyết không chịu, liều chết không lấy bởi vì Lục Học Quý chọc tới chính là Hắc bang Bách Hiểu Hội Võ Lâm Cửu đại Lục Lâm.
Bách Hiểu Hội ngoài mặt kinh doanh ngựamà làm được đại bang đại phái, thật ra thì ngầm vào nhà cướp của, giếtngười phóng hỏa, gian dâm cướp bóc, không chuyện ác nào không làm. Đặcbiệt, Bách Hiểu Hội có hai phụ tử, nữ nhân được đưa vào, đều lần lượtdùng quan tài mang ra cửa, bởi vì hai phụ tử bọn họ cũng là xấp xỉ dãthú loại cuồng ngược đãi.
Cái loại trượng phu này, ai dám gả?
“Gọi Tuyết Lăng gả đi sao!” Cung Như Mị thốt ra.
“Chậm đã!” Không đợi Cung Mạnh Hiền đáplại, đứa con lớn Cung Trọng Khanh liền tức giận gầm thét. “Cô cô, đâychính là con của người gây họa, đáng lý phải là do Lục gia các ngươi tựmình nghĩ biện pháp, vì sao ngược lại muốn muội muội vô tội của ta gánh chịu?”
“Hơn nữa, cô cô có hai nữ nhi. ” lão Nhị Cung Trọng Thư càng tức giận hơn “Chúng ta chỉ có một muội muội, tạisao muốn chúng ta phải hy sinh bảo bối duy nhất?”
Cung Như Mị á khẩu không trả lời được,con ngươi vừa chuyển , đang định làm lại trò cũ khóc kêu trời trách đất, ngươi chết ta sống, vô luận như thế nào, con gái ruột thịt bảo bối củanàng chính là chịu không nổi bất kỳ ủy khuất nào, hài tử của “Ngườikhác” thì để người khác đi hao tổn tâm trí, không liên quan đến nàng.
(A Tử: thật mún đánh chết bà này mà… điên thật)
Rất đáng tiếc, cổ của nàng vừa mới bắtđầu rung, còn chưa kịp biểu hiện một chút kỹ thuật, đứa con quý tử củanàng trước một bước ấp úng mở miệng…
“Ta… Ta lừa gạt bọn họ nói hai muội muội đều đã đính hôn, tháng này… Ách, sẽ thành thân .”
Cung Mạnh Hiền ngây ngốc, cau mày, ánh mắt ra vẻ không tin, cứ đi vòng qua vòng qua Lục Học Quý.
“Cho nên bọn họ coi như xong?” Bách Hiểu Hội lúc nào trở nên dễ tính như vậy?
Lục Học Quý nuốt nhổ nước miếng, “Ta còn… Còn nói vị hôn phu của các nàng là Hải gia cùng Hạ Hầu gia…”
Thông minh, Tùng Giang phủ Hải gia cùngNinh Quốc phủ Hạ Hầu gia cũng là võ lâm thế gia, nếu là tính toán khôngtốt, Bách Hiểu hội cũng không dám dễ dàng đắc tội, đừng nói đoạt vị hônthê của bọn hắn, chẳng qua…
“Quá hoang đường!” Cung Trọng Thư oángiận rống to.” Ninh Quốc phủ Hạ Hầu gia rõ ràng là gia gia lúc tiểu muội ba tuổi lập thành hôn sự, không đến chuyện Lục gia các ngươi quản, tạisao phải tùy tùy tiện tiện hai câu nói đã bị các ngươi chiếm lấy?”
“Còn có, nói Tùng Giang phủ Hải gia cũng rất.. ” Cung Trọng Khanh lạnh lùng nói: “Hải gia quả thật nhắc tới hônsự nhiều lần, nhưng cô cô ngại công tử nhà bọn họ ẻo lả, hình như cũngchưa đáp ứng?”
“Ứng phó một chút cũng không được sao?” Cung Như Mị bật thốt lên nói.
“Không… Không phải là ứng phó…” Lục HọcQuý ánh mắt nhìn chằm chằm dưới mặt đất, lạnh rung lui lui ngập ngừngnói: “Bọn họ nói … Sẽ phái người tới xem, nếu như… Nếu như Bội Nghi cùng Bội Cầm không y lời nói của ta nói này, tháng này gả đi ra ngoài, bọnhọ sẽ phải… chọn một người mang đi.”