内容摘要:Tin thể thao 24H Truyện Cô Nàng Lính Đặc Chủng Xinh Đẹp_tỉ lệ kèo nhà cáiAnh muốn em biết,ệnCôNàngLínhĐặcChủngXinhĐẹtỉ lệ kèo nhà cái trên đời này luôn có một người chờ em, cho dù là ở nơi nào, tóm lại chỉ cần em biết, có một người như vậy.
—Trương Ái Linh—
“Chỉ ba ly rượu mà thôi, nếu như mày không uống thì ngày mai đừng mong sẽ được tiếp tục đi học!”.
Thế giới này là thế giới ỷ mạnh hiếp yếu, năng lực của Lam Thiên Tình quá nhỏ bé, nghe theo là đường ra duy nhất của cô lúc này. Đương nhiên, kết quả của việc nghe theo đó là, ba ly rượu đi vào dạ dày, cô lập tức ngã xuống bàn cơm, bất tỉnh nhân sự.
“Anh Quyền, anh nhìn xem, Tình Tình đã ngất rồi, cái đó, tiền đánh bạc em nợ anh, có phải có thể xóa hay không?”.
Lam Phong vừa gật đầu vừa cúi người, chân chó nói với người đàn ông mặt béo trước mặt.
Người đàn ông mập liếc mắt nhìn vẻ mặt đỏ ửng đẹp kinh người của Lam Thiên Tình, vừa lòng nhếch môi:
“Ông cứ yên tâm, chỉ cần người lão đại nhà chúng ta muốn nịnh bợ vừa lòng với con gái ông thì nợ nần gì cũng dễ giải quyết!”.
Người đàn ông mập này tên là Tô Quyền, là một người sản xuất nhỏ trong vùng. Ông ta cũng chỉ làm theo mệnh lệnh của đại ca, tìm phụ nữ đến cho cậu cả nhà họ Kiều. Đại ca nói, khẩu vị của cậu cả nhà họ Kiều rất đặc biệt, mọi loại mặt hàng đều không lọt vào mắt xanh của anh ta, Tô Quyền vắt hết óc suy nghĩ mới nghĩ ra trong nhà Lam Phong có cô con gái chưa thành niên lại xinh đẹp giống như búp bê sữa.
Ông ta đứng dậy, đi vào trong xe, từ trên ghế sau có hai mỹ nữ thành thục diêm dúa lòe loẹt bước từ trên xe xuống, mỗi người giữ chặt một bên cơ thể mềm nhũn của Lam Thiên Tình, đưa lên xe.
Chiếc xe hơi lăn bánh, Lam Phong yên lặng nhìn theo, từ đầu đến cuối không hỏi một câu xem con gái bị đưa đi đâu hoặc khi nào thì có thể trở về.
Bích Hải Hoàng Đình, câu lạc bộ giải trí xa hoa nhất thành phố T.
Tay trái Kiều Âu cầm một điếu thuốc, thân mình cao to dựa vào tường, đôi mắt trắng đen rõ ràng nhìn vào quả bi cái trên tay Chu Tuấn và những viên bi đang ở các hướng trên mặt bàn bi – a
Dường như Chu Tuấn muốn đánh một bi, nhưng bên ngoài ghế lô bỗng có một mỹ nữ nhìn rất diêm dúa lòe loẹt, ăn mặc thiếu vải, mái tóc dài rối tung, quanh thân mùi nước hoa nồng nặc, lúc đi qua Chu Tuấn, chần chừ đưa mắt nhìn ông ta.
Đánh bi không thành công, viên bi tròn ve chạy rất nhanh, nhưng đến cái lỗ cạnh bàn thì bồi hồi một lúc, cuối cùng vòng qua cái lỗ, đụng vào cạnh bàn, dừng lại.
Chu Tuấn bất đắc dĩ thở dài, gương mắt nhìn mỹ nữ.
Mỹ nữ cũng không nhìn Chu Tuấn nữa mà đi về phía Kiều Âu.
Mùi nước hoa nồng nặc khiến Kiều Âu nhíu mày thật chặt, anh nhanh chóng dụi tắt điếu thuốc, ánh mắt chỉ nhìn vào những viên bi trên mặt bàn. Lúc cô gái đó sắp dựa vào người anh, anh hơi nghiêng người, né tránh sự đụng chạm của cô ta.
“Cút đi!”.
Kiều Ân tức giận, anh cầm viên bi cái của mình, vừa nhìn cô gái trang điểm khéo léo, vừa không vui trừng mắt nhìn Chu Tuấn.
“Sao, phòng VIP mà tổng giám đốc Chu thuê cũng cho phép loại hạ lưu bại hoại này đi vào tùy tiện thế sao?”.
Lời này vừa nói ra, mặt Chu Tuấn và cô gái kia đều biến sắc. Chu Tuấn liếc mắt ra hiệu với cô gái, cô ta chật vật đi ra ngoài.
Sau đó cho dù Kiều Âu thắng được bàn bi – a nhưng luôn cảm thấy trên người có mùi nước hoa gay mũi, khiến anh cảm thấy cực kỳ khó chịu.
“Tìm cho tôi một căn phòng sạch sẽ! Tôi muốn tắm rửa!”.
Chu Tuấn vừa nghe được lời này của Kiều Âu, mặt mày hớn hở đứng lên. Trong lòng đang tính toán đủ loại lý do kỳ quái để lừa cậu ta đi vào phòng, cuối cùng chính cậu ta lại tự đề xuất, tiết kiệm được nhiều tâm tư của ông ta.
Số phòng, 58 phòng lớn, Chu Tuấn tự mình đưa Kiều Âu đến cửa, hai tay dâng lên chìa khóa phòng.
Kiều Âu vào phòng, cởi quần áo ném lên giường, đi thẳng vào phòng tắm. Đến khi cả người anh tỏa khi lớp khí nóng, bên hông quấn một cái khăn tắm sạch sẽ, thì phát hiện ra không biết từ bao giờtrên giường có thêm một người.
Anh phát hoảng, nheo mắt lại muốn phát hỏa, lại phát hiện người kia không hề động đậy.
Mà quần áo của anh đều bị người kia đè lên rồi!
Kiều Âu nén giận, anh định xoay người rời khỏi đó, mua một bộ quần áo mới, sau đó gọi cho cái người tên Chu Tuấn đến, đạp chết ông ta! Nhưng mà khi anh liếc mắt nhìn mình trong gương, chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài.
Anh định cầm điện thoại gọi điện cho cấp dưới của mình mua bộ quần áo mới lại đây cho anh, lại phát hiện di động của mình để trong túi quần, cũng đang bị người kia đè nặng lên.
Kiều Âu phiền chán vò vò mái tóc, cho dù trên thân người kia có một lớp ga giường trắng muốt nhưng anh biết đó là phụ nữ, còn là một người phụ nữ bị lột hết quần áo.